"Alo?" Đầu dây bên kia bắt máy, dì Phương vừa lo vừa mừng nhanh chóng nói.
"Chào cậu, bây giờ Mỹ Lam đang gặp chuyện. Cậu có thể tới XXX không." Bà lo lắng nói.
Đầu dây bên kia vừa nghe bà nói xong liền tắt máy. Bà nhíu mày một tí rồi nhớ ra, nhanh chóng gọi điện cho Mộc Nhi.
Mười Phút sau Mộc nhi cùng với người thanh niên đó đến.
Bà chưa kịp nói gì, Mộc Nhi lo lắng chạy tới nắm tay bà hỏi:"Dì à, Mỹ Lam đây. Cậu ấy đâu rồi."
Bà nhanh chóng dẫn hai người bọn họ đến tầng hầm bên dưới. Bà lo lắng chỉ vào Mỹ Lam:"Con bé đấy, nó bị cậu chủ nhốt ở dưới đây, lúc nãy con bé than đau bụng giữ dội, dì không biết làm sao nên mới gọi hai đứa."
Cậu thanh niên đó nhanh chóng chạy lại chỗ Mỹ Lam, thân thể Mỹ Lam run cầm cập, mồ hôi lạnh chảy không ngừng, mặt cô trắng bệch. Anh lo lắng định kéo cô đến bệnh viện thì bị dây xích kéo lại.
Nam Hoàng nhíu mày, buông Mỹ Lam xuống:"Dì đi lấy giúp con cây búa được không?"
Dì Phương nhanh chóng chạy đi lấy búa. Không lâu sau dì quay lại với chiếc búa trong tay.
Cậu thanh niên đó bắt đầu đập vào sợi dây xích, may là cậu chủ sử dụng loại xích thường, chứ không là không ổn rồi. Một lát sau Nam Hoàng đập đứt cái xích xong, anh nhanh chóng chạy ra ngoài xe chở Mỹ Lam đi bệnh viện.
Mộc Nhi cũng chạy theo sau, thấy dì Phương cũng chạy theo cô dừng lại nói:"Dì cứ ở nhà như chưa có chuyện gì đi, chứ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-coi-em-la-ke-xen-vao-cuoc-tinh-cua-anh-va-co-ay/1722070/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.