Chương 105: Bé ngoan đảo khách thành chủThơm một cái rồi chạy cái này còn không phải là giở trò lưu manh sao?
Giữa cảnh lặng ngắt quái dị ấy, Dung Trạch bước ra từ phòng bếp, gọi bọn họ: “Ăn cơm thôi nào.”
Lộ Thức Thanh chết lặng, cậu có hơi muốn nuốt trọng mình luôn.
Năm ngoái, chỉ cần tên của Lộ Thức Thanh với Dung Tự lên hot search chung với nhau là phía dưới sẽ có fan CP gào cái tên CP khôi hài: “Pháp bất dung tình”, trông cứ như đang nói mấy chuyện luật pháp ấy.
Từ đó tới giờ Lộ Thức Thanh vẫn luôn cố phớt lờ tên CP này, hễ nhìn thấy là híp mắt lướt vội.
Không ngờ tới nhà Dung Tự ngồi còn chưa nóng chỗ đã bị ịn vào mặt.
Đáng ra gặp chuyện như vậy, người thấy sượng phải là Ngụy Lễ Chi kìa, hiềm nỗi Lộ Thức Thanh không dưng lại moi ngón chân xuống sàn, cậu ôm mèo không nhịn được vuốt ve suốt, suýt nữa làm nó trọc lóc luôn.
Hay thôi về khách sạn đi.
Dung Tự ngồi kế nhịn cười muốn điên.
May mà Ngụy Lễ Chi còn bạo dạn hơn cả Dung Tự, bà cười tít mắt còn gãi cằm con mèo, vờ như lơ đễnh tháo thẻ bài ra rồi cất vào túi ngay trước mặt Lộ Thức Thanh như không có gì xảy ra hết: “Được rồi, bé con ăn cơm nào.”
Lộ Thức Thanh: “...”
Rốt cuộc cậu cũng biết tính cách của Dung Tự hình thành thế nào rồi.
Với Ngụy Lễ Chi mà nói, cái chuyện đội quần có thể khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-co-hoc-hu/3514367/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.