Len lén nói chuyện sao có thể tùy tiện cho mấy người nghe được chứ.
Lộ Thức Thanh muốn bịt miệng Trình Nhất Chiêu ngay và luôn!
Chả có nhẽ số nhọ cũng lây truyền. Mới vừa gặp mặt Trình Nhất Chiêu là cậu lại đội quần trước mặt Dung Tự nữa rồi.
Đầu dây bên im lặng thật lâu, im lặng tới nỗi Lộ Thức Thanh vừa áy náy vừa thấy sợ.
Cuối cùng Dung Tự cũng mỉm cười: “Chối lão sư đang dùng bữa với ai đó?”
Lộ Thức Thanh: “...”
Tiêu rồi, kêu luôn Chối lão sư rồi, chắc chắn là nóng máu lắm rồi.
“Xin lỗi.” Lộ Thức Thanh cuống quýt xin lỗi thật thành thạo, “Giờ tôi đang đi ăn ngoài phố với… bạn.”
Dung Tự lại mỉm cười: “Vừa khéo tôi cũng chưa ăn gì, cho tôi theo với.”
Lộ Thức Thanh ngập ngừng nhìn Trình Nhất Chiêu.
Trình Nhất Chiêu còn đang nghiêm túc gọi món, vừa ngước lên nhìn thì thắc mắc: “Sao vậy Lộ lão sư?”
Lộ Thức Thanh có hơi khó xử: “Đúng lúc tôi tôi có người bạn gần đây, có thể…”
Trình Nhất Chiêu là người dạn dĩ, Lộ Thức Thanh chưa nói hết thì cậu ta đã hiểu: “Được đó được đó, thêm một người còn có thể gọi thêm hai món nữa.”
Lộ Thức Thanh thở phào, cậu cúp máy rồi gửi định vị sang cho Dung Tự.
Trình Nhất Chiêu hỏi: “Chúng ta còn gọi cá nấu chua không?”
Lộ Thức Thanh gật đầu.
Dung Tự thích ăn chua.
Trình Nhất Chiêu nhanh chóng gọi xong các món, cậu chàng hớn hở rót trà cho Lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-co-hoc-hu/3493185/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.