Đứa nhỏ số nhọ huyền học cứu không nổi chơi hệ nạp card cũng không sửa mệnh được đâu.
Lộ Thức Thanh vừa ăn miếng ba chỉ bò cuộn thì Tạ Hành Lan đã trả lời cậu.
[Tạ Hành Lan: Không phải, Châu Phó sẽ xử lý chuyện này, không cần lo.]
[Cyan: À à à, vâng ạ.]
[Tạ Hành Lan: Đang làm gì đó?]
Lần đầu tiên Lộ Thức Thanh đến nhà hàng lẩu, cậu không nhịn được định bật camera chụp cho Tạ Hành Lan xem.
Cậu đã nhắm chuẩn nồi lẩu sôi nghi ngút, vừa định bấm nút chụp thì Dung Tự chợt giơ tay ra, dùng đũa chung gắp sách bò.
Tách một tiếng, chụp luôn tay của Dung Tự.
Lộ Thức Thanh nghĩ ngợi rồi nhắm chuẩn nồi lẩu chụp thêm tấm nữa.
Dung Tự lại giơ tay ra nhúng sách bò.
Lộ Thức Thanh chụp liền mấy tấm nhưng tấm nào cũng có tay Dung Tự lọt vào ống kính hết, vậy là cậu dứt khoát không kiên trì thêm. Cậu chỉ cảm thấy Dung Tự thích ăn sách bò thật đó, sau đó thì mở wechat gửi ảnh cho Tạ Hành Lan.
[Cyan: [Ảnh chụp] Đang ăn lẩu.]
Dung Tự: “Khụ!”
[Tạ Hành Lan: Ai dẫn em đi ăn lẩu vậy, anh ta không biết em không ăn cay được sao? Cẩn thận ăn xong dạ dày lại khó chịu.]
[Cyan: Không có không có, là tôi mời Dung Tự đi ăn.]
Dung Tự: “Khụ khụ khụ!”
Lộ Thức Thanh muộn màng nhận ra, sao mình lại phớt lờ Dung Tự mà chơi điện thoại thế này? Cậu vội tắt điện thoại, đon đả nhúng sách bò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-co-hoc-hu/3493183/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.