Ha ha ha ha thật ra tôi không có để ý đâu nè.
Dung Tự say mèm, Lộ Thức Thanh cũng không tiện đuổi người về.
Huống chỉ để kẻ say ở một mình sẽ rất dễ xảy ra chuyện. Ngoài kia mưa mỗi lúc một to, Lộ Thức Thanh đề nghị: “Hay hôm nay anh ngủ lại chỗ tôi đi, tôi canh cho anh.”
Trước kia Lộ Thức Thanh say rượu đều là Dung Tự chăm sóc cậu, lần này rốt cuộc cũng tới phen cậu giúp lại rồi.
Nhìn Dung Tự tỉnh táo thôi chứ thật ra nhiều năm rồi hắn mới lại chạm vào rượu, đầu óc vẫn có chút lâng lâng. Với cả càng lúc càng say, hắn ngập ngừng một lát rồi gật đầu: “Ừa, tôi ngủ đâu đây?”
Lộ Thức Thanh: “Anh ngủ trên giường tôi đi.”
Chân mày Dung Tự khẽ nhích: “Vậy còn em?”
“Tôi ngủ sô pha, có gì anh kêu tôi là được rồi.”
Từ sau khi Tạ Hành Lan dọn đi, phòng ốc rộng thênh thang vẫn còn chưa thu dọn. Hôm nay trời lại mưa, thông gió không tốt lắm, chỉ có thể để Dung Tự ngủ ở phòng ngủ chính, còn cậu ngủ tạm trên sô pha một giấc.
Sô pha có độ rộng, nằm lên lại mềm mại, không khác ngủ trên giường là bao.
Dung Tự còn chưa say đến mức bất tỉnh nhân sự, huống chi hai nhà chỉ cách nhau mấy bước chân, không cần phải làm Lộ Thức Thanh chịu thiệt thòi ngủ lại sô pha.
Mà hắn cũng biết đại mỹ nhân có chứng ưa sạch sẽ, chỗ riêng tư như giường ngủ nếu có người nằm lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-co-hoc-hu/3484667/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.