🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Không phải anh vừa dạy tôi nghệ thuật từ chối khéo sao?



Lộ Thức Thanh còn đang ngơ ngác.



Dung Tự bắn pháo mừng bị trễ, thắp nến lại thắp sớm, Lộ Thức Thanh vừa ngồi xuống, ngọn nến nhỏ nọ đã cháy leo lét gần hết. 



Từ điển của Dung lão sư chưa bao giờ có từ lúng túng hết, hắn thong dong lấy cây nến cháy cạn ấy ra, đổi lại mấy cây mới, thuận miệng nói: “Trước đó tôi còn nghĩ cậu đã 20 tuổi, không ngờ đến hôm nay cậu mới mừng sinh nhật tuổi 20. Được lắm nha Lộ lão sư, thế mà khai giả tuổi.” 



Trống lui quân và con tim nện như giặc của Lộ Thức Thanh rốt cuộc cũng dừng lại, tiếng thình thịch thình thịch trong tai cũng dần tan đi. Sự phấn khích sinh ra do sợ hãi dần hóa thành vừa mừng vừa lo. 



Thế mà Dung Tự… lại mừng sinh nhật cậu ư?



Lộ Thức Thanh bỗng chốc vui mừng, tạm quên sạch chuyện mất mặt ở phòng thay đồ lúc ban ngày. Cậu dằn lại sự vui vẻ, vịn chiếc nón sinh nhật đội nghiêng trên đầu lại, nhỏ giọng nói: “Cám ơn Dung lão sư.”



Dung Tự vừa cắm nến vừa lười nhác hỏi: “Nếu đã cám ơn rồi thì trả lời một câu hỏi của Dung lão sư nhé.” 



Đêm nay Lộ Thức Thanh không xấu hổ đến mức nhảy lầu, coi Dung Tự như ân nhân cứu mạng của mình, đôi mắt cậu được ánh đèn soi sáng lộng lẫy rực rỡ: “Ừa ừa!”



Dung Tự nghiêng mái đầu, vừa khéo quẹt bật lửa, ánh lửa từ từ sáng lên. Ánh sáng ấm áp hắt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-co-hoc-hu/3426909/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.