Lộ Thức Thanh cắn một dấu hoàn mỹ. 
Chuyên viên hóa trang khen không ngớt, vừa khen vừa thấm máu giả lên vết cắn. 
Lộ Thức Thanh cắn xong lại có cảm giác hình như thân mật quá, cậu không dám nhìn Dung Tự, chỉ ừ à ậm ờ mấy câu rồi tìm lý do chạy biến. Chuyên viên hóa trang cười tít mắt: “Lộ lão sư đẹp ghê, cũng không khó qua lại như tưởng tượng.” 
Dung Tự cử động tay cứ như vừa tỉnh lại: “Xin lỗi, cô vừa nói gì?” 
Chuyên viên hóa trang nhìn hắn khó hiểu. 
Không phải mới nãy còn ổn à? Sao đột nhiên lại thất thần rồi? 
Không chỉ lúc hóa trang, rất nhanh đã quay tiếp cảnh sau, hầu như vừa quay là Dung Tự lại bị đạo diễn Lý mắng. 
“Dung Tự! Đó là em trai cậu, không phải người trong lòng cậu, mắt cậu ngó đi đâu vậy?” 
Dung Tự: “...” 
Lần đầu tiên Lộ Thức Thanh thấy Dung Tự không nhập diễn đúng cảm xúc, cậu tò mò nhìn hắn. 
Dung Tự bị mắng cũng không thấy lúng túng, hắn ra dấu tay, quay lại lần nữa. 
Cảnh này vốn dĩ là tay Triệu Trác bị cắn, máu tươi đầm đìa. Y bóp chặt cổ Triệu Trầm Tầm, đè hắn xuống mép giường. Tướng quân sát phạt quyết đoán không chút lưu tình với đứa em trai nước mắt giàn giụa khắp mặt. 
Lộ Thức Thanh ngồi ở chân giường, đống quần áo tán loạn. Cậu cảm giác được bàn tay ấm nóng của Dung Tự đang đè trên cổ mình, làm chuẩn bị xong. 
Dập bảng lần hai. 
Dung Tự đè mạnh xuống, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-co-hoc-hu/3423038/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.