Người tử tế ai lại đi gọi video call chứ!  
Dung Tự trầm mặc rất lâu. 
Lộ Thức Thanh cụp mắt, ngọ nguậy mũi chân, lòng còn đang khâm phục Dung Tự.  
Quả nhiên là “đóa hoa giao tế”, đến cả chuyện nhờ người khác thắt dây an toàn hộ cũng nhờ tự nhiên tới vậy, mình nhất định phải học hỏi Dung Tự cách bình tĩnh thong dong khi ứng phó với người khác nhiều hơn mới được.  
Dung - bình tĩnh thong dong - Tự còn đang bận im lìm. 
Bận lâu tới nỗi Lộ Thức Thanh không nén được cơn tò mò, cậu quay nhìn sang hắn, thắc mắc sao còn chưa đi. Lúc này Dung Tự mới lặng lẽ khởi động xe, lùi xe tới ngõ hẻm, chậm rãi lái ra khỏi đó.  
Cái chạm như sợi lông vũ ấy hãy còn vương nơi lồng ngực, mãi cũng chưa tan. 
Sau khi xe ra tới đường cái, Lộ Thức Thanh nói địa chỉ nhà mình cho Dung Tự nghe, sau đó gửi tin cho Châu Phó.  
[Cyan: Khỏi tới đón em nha, có người đưa em về.] 
[AAA Châu sư Phó: Dung Tự đưa về à?] 
[Cyan: Ừa.] 
[AAA Châu sư Phó: Vậy cậu tới nhà thì tranh thủ nghỉ ngơi nha.] 
[Cyan: Ừa ừa.] 
Lúc này Dung Tự đã xử lý ổn thỏa cảm xúc của mình, hắn lười nhác trò chuyện phiếm với Lộ Thức Thanh: “Sau Nguyên Đán mới vào đoàn “Trường An Ý”, chúng ta phải tới phim trường Bắc Thành, bên đó âm độ, tới chừng đó nhớ mang theo nhiều quần áo dày nhé.” 
Lộ Thức Thanh uống rượu nên phản ứng có hơi chậm, lát 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-co-hoc-hu/3371153/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.