Cảnh phim đã kết thúc, kế nữa hẳn là quay đặc tả các góc độ khác nhau song đạo diễn Triệu vẫn lần lữa chưa kêu ngừng.
Tận đến khi phó đạo diễn trộm nhắc nhở, đạo diễn Triệu mới giật mình tỉnh lại, ho khan một tiếng, bảo “qua”.
Giang Vọng Chi bừng tỉnh ngay lập tức.
Bộ phim này có đến mấy nam phụ yêu thầm nữ chính mà không được đáp đền, nam phụ đối diễn với Giang Vọng Chi lần lượt đóng máy, đến cả nam chính diễn với cô nhiều nhất cũng không cho cô cái cảm giác kỳ quái đó.
Rõ ràng chỉ là một cảnh quay, thế mà Giang Vọng Chi đã bị chàng trai này dụ mất rồi.
Giang Vọng Chi không muốn dời mắt khỏi gương mặt của Lộ Thức Thanh, đồng thời cũng đã giác ngộ triệt để.
Cái cảm giác tim đập thình thịch này, chính là sức mạnh nhan cẩu đã thức tỉnh!
Lộ Thức Thanh thoát diễn có hơi chậm, cậu ngơ ngác quỳ đấy ôm bàn tay Giang Vọng Chi hồi lâu mới từ từ xòe bàn tay ra, cỗ tà tính riêng biệt trong cảnh phim cũng thu liễm từng chút một.
Thấy cậu ngồi đó phát ngốc, Giang Vọng Chi chợt có ảo giác đóa hoa trên núi cao ngoan ơi là ngoan.
Ban đầu đạo diễn Triệu còn không phục Châu Phó lấy tin hắc của nam phụ ra uy hiếp mình, hẹp hòi nghĩ bụng, để Lộ Thức Thanh chịu khổ cho nhiều vào.
Nhưng cảnh này quay xong, ông ta đã vứt ngay chút oán giận ấy ra sau gáy, sửa ngay thái độ hếch mũi lên trời coi khinh người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-co-hoc-hu/3343611/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.