A Nghi nằm ngay ngắn trên giường, thời gian đã qua một đêm. Gương mặt cô chìm vào sâu trong giấc ngủ dài, không biết bao giờ mới có thể thức tỉnh. Một cô công chúa tinh nghịch hay nói hay cười, ngang tàn đội trời đạp đất, tính các như một hiệp khách giang hồ đội trời đạp đất giờ đây lại yếu ớt nằm trên giường khiến cả khán phòng chìm vào sâu trong sự im lặng. Gương mặt cô tựa ngọc ngâm nước, trong sáng không tỳ vết, bây giờ lại trở nên hết sức nhợt nhạt, hàng môi trắng bệch, sự sống le lét như ánh đèn dầu, tỳ ý tắt lúc nào chẳng hay.
Tiểu Cảnh, An Vương, Bắc Cận Vệ, Bạch tiên sinh, cả bốn người đều nín thở chờ đợi nghe kết quả từ Cao Thái y. Cao Bá Lan xem xét qua một lúc, tĩnh lặng hồi lâu sau đó điềm nhiên cất dụng cụ hành y vào hộp đựng, gương mặt hết sức bình tĩnh khiến cho ai nấy nhìn mà sốt ruột.
An Vương lại gần, bước lên nửa bước rồi cất giọng hỏi:
- Cao Thái y, công chúa sao rồi?
Cao Bá Lan cúi thấp người, hành lễ, điềm tĩnh đáp:
- Hồi điện hạ, công chúa sức khỏe không đáng ngại. Chỉ là công chúa bị ngạt khí, thần sẽ kê vài đơn thuốc giúp công chúa bồi bổ khí huyết, đả thông kinh mạch, qua vài ngày nữa sẽ khỏi. Cũng không có để lại di chứng gì.
Mọi người nghe vậy đều thở phào một hơi, tảng đá trong lòng như được ai gỡ xuống, cơ mặt giãn ra, thoải mái thả lỏng. Duy chỉ có An Vương lòng như lửa đốt, túm chặt lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-choc-nham-cong-chua/621570/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.