Bắc Cận Vệ chạy đến kiểm tra thì phát hiện ra Vũ Văn Hộ đã chết, lập tức đem chuyện này báo lên An Vương. Lát sau, An Vương đến tìm Thời Nghi.
Bước vào phòng, chàng thấy cô đang ăn uống rất say mê. Tay cầm miếng đùi gà mà cắn xé. Cô giật mình, nuốt vội miếng thịt đang ăn vào miệng rồi hỏi:
- Sao ngươi lại đến đây?
An Vương nhìn nàng, khé thở dài:
- Vũ Văn Hộ chết rồi!
Thời Nghi kinh ngạc đứng phắt dậy:
- Cái gì!?
Như chợt nhớ ra gì đó, cô thả vội miếng đùi gà xuống bàn, chạy một mạch ra cửa. An Vương thấy thế mặc dù không hiểu nhưng vẫn đuổi theo phía sau cô.
Thời Nghi chạy như bay giữa đường phố, không ngoảnh lại phía sau. Dáng vẻ nom rất vội vã. Cô băng qua chướng ngại vậy trên đường, thấy chiếc xe ngựa đang lao nhanh về phía cô, Thời Nghi không kịp dừng lại, lấy đà, một phát nhảy vọt lên không trung. Cô tiếp tục phóng như bay về phía trước
Định Luân phía sau cũng bám theo rất sát. Mọi người trên phố đều ngỡ ngàng, còn tưởng hai người đang rệt đuổi nhau. Chốc lát, An Vương đã đuổi kịp cô. Chàng vừa chạy vừa hỏi:
- Cô đang đi đâu vậy? Rốt cuộc cô muốn làm gì?
- Ta đến Hoa Vũ Lâu, đối phương đã bắt đầu hành động rồi, chắc chắn hắn sẽ thủ tiêu chứng cứ. Bây giờ Vũ Văn Hộ đã chết, hi vọng duy nhất có thể tìm thấy chút ít manh mối chỉ có thể ở Hoa Vũ Lâu thôi. Chúng ta đến muộn một bước chắc chắn sẽ không còn gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-choc-nham-cong-chua/621547/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.