Sáng sớm Thời Nghi đã rời khỏi dường, đứng trước hiên nhà. Cô duỗi người, vươn vai, hít một hơi thật sâu. Một buổi sáng tốt lành lại bắt đầu. Bầu trời trong xanh điểm thêm những làn mây trắng tuyệt đẹp. Quang cảnh thoáng đãng cùng bầu không khí trong lành làm cô rất thoải mái. Đã lâu không vận động nên cô ở trước hiên làm một vài động tác thể dục nhẹ. Cô đứng thẳng, co chân ra sau, tay phải nắm lấy mu chân và kéo lên cao. Động tác tiếp theo, cô đưa tay phải ra sau lưng, cùi nhỏ hướng lên trên, tay trái nắm lấy cùi nhỏ và kéo về phía bên trái. Giữnguyên ở đó một lúc rồi thả ra
Cô làm một cách rất thuần thục mà không để ý An Vương đã ở phía đối diện nhìn cô từ bao giờ. Chàng để ý từng động tác kì lạ của cô mà thắc mắc:" Đây là loại võ công gì mà trông lạ vậy?". Thế là chàng chăm chú nhìn đến ngơ luôn. Lát sau, Tiểu Cảnh cũng thức dậy, thấy Luân ca chăm chú nhìn bèn rón rén lại phía sau chàng, ngả đầu về phía trước che khuất tầm nhìn của chàng mà hỏi:
- Luân ca, huynh là đang nhìn Thời Nghi tỷ sao?
An Định Luân vội vàng chối:
- Làm gì có. Muội nhìn nhầm rồi
- Hả? Thật là muội nhìn nhầm sao? Muội thấy ánh mắt huynh dán vào tỷ ấy không rời thì có
Định Luân vội vàng quay đi chỗ khác, có chút lúng túng. Thời Nghi nghe tiếng nói chuyện nên quay người lại, thấy An Vương đã ở đó từ bao giờ bèn nói vọng lại:
- Bộ ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-choc-nham-cong-chua/259546/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.