Nếu có người hỏi Hiên Viên Hàn:
Mỗi ngày ở cùng một chỗ với người ngươi yêu cảm giác ra sao? Hắn nhất định sẽ trả lời là rất hài lòng.
Mỗi ngày giúp người yêu thay quần áo, uy hắn ăn, thì cảm thấy sao ? Hắn nhất định sẽ trả lời là rất hạnh phúc.
Như vậy mỗi ngày thấy người yêu đứng trước mặt người trần truồng cảm thấy như thế nào a? Hắn nhất định sẽ trả lời là ── tâm dương khó nhịn!
Không sai, tình cảnh của Hiên Viên Hàn lúc này chỉ có thể dùng bốn chữ này hình dung.
Dù sao thì mỹ thực ngay trước mắt, thấy mà không chạm được, đối một nam nhân đúng là một khảo nghiệm a.
Từ khi Hiên Viên Hàn làm thủ tục xuất viện về nhà cho tới nay đã được một tuần nhưng vẫn chưa xảy ra bất cứ một cuộc chiến tranh nào.
Đây cũng là lần đầu tiên Triệu Tân phát hiện, hóa ra Hiên Viên Hàn cũng không phải như trong ấn tượng là loại tiểu nhân gian trá mà hắn thực rất ôn nhu.
Cho nên để chúc mừng vết thương Triệu Tân khang phục, hai người lần đầu tiên tâm bình khí hòa cùng nhau ngồi ăn ở nhà hàng Lý.
Nhìn trên bàn đều là những món ưa thích, cộng với tâm tình đang rất tốt nên một nửa bình hồng rượu dần dà bị Triệu Tân cất vào dạ dày.
Vì say rượu nên gương mặt Triệu Tân thoáng biến hồng, đôi mắt nửa nhắm nửa mở long lanh ánh nước, cùng với bộ dạng đỏ bừng, dưới ánh mắt của một người bị cấm dục lâu ngày như Hiên Viên Hàn lại như một loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-chay-me-no-oi/26389/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.