Triệu Tân không ngờ rằng mình ngày đêm phòng bị thế mà vẫn mắc mưu tên Hiên Viên Hàn, tức chết mất, trong đầu càng quyết tâm trốn đi cho bằng được.
“Hiên Viên Hàn, ngươi là nam nhân chân chính sao? Cư nhiên lại dùng loại thủ đoạn hạ lưu này, mẹ nó, lão tử nhất định phải giết ngươi.” Tuy rằng chỉ còn một phần mười khí lực, nhưng thế cũng đủ để Triệu Tân tung một quyền vào mặt Hiên Viên Hàn.
Không thèm để ý khóe miệng rỉ máu, Hiên Viên Hàn lãnh nói: “Ta là nam nhân hay không ngươi còn không biết sao? Ngươi đã không xác định được như thế, ta đây sẽ chứng thực cho ngươi xem một lần là được rồi.”
Hiên viên vô cùng thất vọng đau khổ nên sinh ra tức giận, không nghĩ Triệu Tân sẽ đả thương chính mình, vốn định cùng Triệu Tân khoái khoái lạc lạc một đêm, rồi sau đó nói cho đối phương tâm ý của mình, lại không nghĩ sẽ biến thành như vầy, hai từ giận dữ đã không đủ để biểu hiện tâm tình hiện tại của Hiên Viên Hàn hiện.
Cởi áo ngủ Triệu Tân một cách thô lỗ, rồi đến thụy khố không hề có bất cứ một động tác dư thừa nào, Hiên Viên Hàn cứ như vậy chạy ào vào bên trong cơ thể Triệu Tân.
Bên trong cơ thể Triệu Tân vô cùng chặt mà ấm áp đối Hiên Viên Hàn như một loại mê hoặc chí mạng, đã không còn chút lý trí nào, Hiên Viên Hàn cứ như vậy tuần tự trứ làm theo bản năng. Đối với nam nhân nằm dưới do đau đớn mà phát sinh rên rỉ càng mắt điếc tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-chay-me-no-oi/26383/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.