Thì ra, hai năm trước hắn đã kết hôn. Thật là mỉa mai làm sao! Ngày mà anh phải đi xem mắt người khác cũng là ngày kỉ niệm hai năm ngày cưới của hắn. Thế nào? Ngay cả ông trời cũng muốn trêu chọc anh ư?
Trông thấy vẻ mặt của Ân Nhược Triệt đột nhiên trở nên kì lạ, Quý Liên hướng mắt về phía anh đang nhìn chăm chú, dễ dàng trông thấy hàng chữ đang chạy trên màn hình lớn phía trước tòa nhà.
“Ái chà, Lạc Dịch tự nhiên hôm nay lại quyết định giao lại Lạc thị cho Lạc Dĩ Mạt. Không ngờ ông ta lại mê tín như vậy, cái này gọi là song hỉ lâm môn phải không?” (*)
(*: Một quan niệm thường gặp của người Hoa. Khi chuẩn bị thực hiện một sự kiện nào đấy, họ thường định ngày trùng khớp với một chuyện vui khác – như cưới hỏi, khai trương, mừng thọ… Với mong muốn mang lại vận may cho cả hai, và tạo nền tảng cho may mắn sau này.)
“Cô… biết ư…?” Lần đầu tiên trong ngày, anh dồn toàn bộ ánh nhìn về phía người đối diện.
“Tất nhiên rồi, lễ cưới tổ chức hai năm trước chính là giấc mơ của mọi cô gái! Hoa lệ lộng lẫy chẳng khác nào trong truyện cổ tích! Suốt một tháng trời, sự kiện cậu chủ nhỏ Lạc gia kết hôn đã ngự ở trang nhất của mọi tờ báo, đồng thời cũng khiến cho rất nhiều thiếu nữ phải khóc thầm đau xót. Thật đáng tiếc, còn trẻ như vậy… mà Lạc Dĩ Mạt đã bị nhét vào chiếc hòm hôn nhân rồi.” Theo như sự hào hứng trên mặt Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-chay-lao-su/2846159/quyen-3-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.