Hôm nay là ngày đầu tiên Ân Nhược Triệt quay trở lại trường học. Cũng như mọi khi, Lạc Dĩ Mạt đưa anh đến tận cổng trường. Cho đến lúc này vẫn chưa có bất kì biến động gì, trời yên bể lặng.
Trong trường vẫn êm ả như vậy, không ai để tâm đến việc anh xin nghỉ một tháng để làm gì. Lại được quay về cuộc sống bình thường, Ân Nhược Triệt không khỏi có chút cảm thán.
Ân Nhược Triệt tiếp tục những công việc lúc trước của mình.
Vào lúc mười giờ sáng, anh bỗng nhận được một tin nhắn nặc danh:
‘Ân Nhược Triệt tiên sinh, mời tiên sinh mở hộp thư điện tử của mình, có văn kiện khẩn.’
Không hiểu gì vò vò đầu, hộp thư điện tử của anh đã N năm nay chẳng dùng đến, ai lại gửi thư cho anh chứ? Sao không gửi qua điện thoại? Là bạn học thời đại học à? Sau khi vào Phong Dương có ai còn nhớ địa chỉ hộp thư của anh đâu!
Mặc dù có chút kì quái, anh vẫn chạy đến văn phòng của giáo sư, mượn dùng máy vi tính.
Quả nhiên, trong hộp thư có một bức chưa đọc.
Ngay khi nhắp chuột vào lá thư, thế giới của Ân Nhược Triệt tức khắc bị bao trùm bởi một màu đen kịt…
Lá thư ấy, một dòng chữ cũng không có, chỉ toàn là hình ảnh. Đầy rẫy những bức hình anh bị đàn ông cưỡng bức ngày hôm ấy, từng chi tiết, từng biểu cảm đều được ghi lại rất rõ ràng…
Không dám tin đấy là sự thật, hai mắt anh mở to đến ửng đỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-chay-lao-su/2846142/quyen-3-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.