“Đây là......”
“Âu phục. Âu phục nữ.”
Ân Nhược Triệt quay lại nhìn gương gần trong gang tấc của kẻ đối diện.
Lạc Dĩ Mạt dường như không quan tâm, vẫn tiếp tục trưng bày bộ quần áo của hắn.
“Cái này để làm gì?”
“Để thầy mặc!”
“Không cần!”
“Thầy đừng quên, Dĩ Mạt đã vì thầy mà biến thành trò cười cho cả trường. Thầy không thấy nên đáp trả một chút sao?” Đầu ngón tay của Lạc Dĩ Mạt nhẹ nhàng di chuyển trên tấm lưng trắng mịn lõa lồ của anh, vẽ vẽ vòng tròn bất định. “Thầy, nguyên nhân em không muốn thầy trở thành Công chúa của trường là vì… bộ dạng mặc y phục nữ của thầy, chỉ có mỗi mình em được phép nhìn thấy!”
Nói xong Lạc Dĩ Mạt liền nhanh tay nhét bộ quần áo kia thẳng vào ngực anh, sau đó đẩy anh vào phòng tắm: “Em không nhìn đâu! Thầy mau thay đi!”
Ân Nhược Triệt câm lặng nhìn bộ đồ trong tay mình: Một âu phục, một áo lót, và một quần trong của phụ nữ…
Một cái quần trong… gợi cảm quá mức cần thiết a.
Trong lúc nhất thời choáng vàng, Ân Nhược Triệt đã nhiều lần tự đấu tranh với bản thân.
Cuối cùng, sau một hồi khổ sở kháng chiến, kẻ ngốc ấy cũng đành ngoan ngoãn mặt cái áo trong vào, rồi đến bộ âu phục.
Lúc hé mở cánh cửa ra ngoài, ánh mắt chợt lườm đến cái quần trong anh cố ý bỏ qua đang nằm một đống kia.
Vốn định cứ thế mà đi ra, ma xui quỷ khiến thế nào lại đem thứ ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-chay-lao-su/2846082/quyen-2-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.