Bắt đầu từ ngày mai, sẽ là kì hạn ba ngày cho sinh viên nhập học.
Lạc Dĩ Mạt sẽ quay lại trường vào ngày thứ mấy đây?
Bức họa anh vừa hoàn thành cuối cùng đã được đặt tên là 《 Mai 》. Ân Nhược Triệt sau khi tắm rửa liền bật đèn đứng dựa vào cửa sổ, lẳng lặng nhìn ngắm cảnh đêm bên ngoài......
Bỗng nhiên có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng rúng động không gian tĩnh mịch.
Trễ như vậy rồi, là ai chứ?
Ân Nhược Triệt hiếu kỳ mở cửa, còn chưa kịp nhìn thấy tướng mạo kẻ đứng bên ngoài ra sao, đã bị một đôi tay mạnh mẽ ôm chặt vào lòng ngực. Mạnh tay như vậy, chẳng khác nào muốn đem anh ép sâu vào xương tủy.
Mùi hương của người con trai ấy tràn ngập khoang mũi của anh, khẽ nâng cao đôi tay đã bắt đầu run rẩy tự lúc nào, anh nhẹ nhàng ôm chặt con người đối diện.
“Thầy, em về sớm hơn một chút......”
“Đau chết đi được, tên trâu bò này!” Ân Nhược Triệt sắp khóc đến nơi nên vội vã lãng sang chuyện khác, nỗ lực vùng vẫy thoát khỏi cái ôm của Lạc Dĩ Mạt. Nếu cứ tiếp tục thế này, anh sợ mình sẽ khóc mất thôi.
“Không được!” Lạc Dĩ Mạt không quan tâm đến sự giãy giụa của anh, vẫn dứt khoát ôm chặt lấy anh trong lòng ngực.
“Đồ ngốc, hoặc cậu vào trong phòng, hoặc tôi sẽ đá văng cậu ra ngoài cửa!” Nhìn cánh cửa phòng vẫn còn chưa khép, Ân Nhược Triệt cảnh cáo. Nếu có ai đấy xuất hiện thì đúng là không xong rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-chay-lao-su/2846036/quyen-1-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.