“Không phai mọi chuyện không phải là như vậy! Dương, anh nghe em giải thích…”
Lệ Nhã Ly hoảng loạn sau khi nghe đoạn ghi âm được Cố Nhược Yên phát lại. Điều này nằm ngoài dự liệu của cô ta, Lệ Nhã Ly hoàn toàn không nghĩ đến Cố Nhược Yên còn có chiêu này, chỉ trong một khoảnh khắc đã khiến cô ta chìm xuống đáy biển.
“Chị muốn giải thích gì với đàn anh thì ra ngoài, những lời ngụy biện của chị, cũng chỉ có anh ấy thích nghe thôi.”
Cố Nhược Yên lạnh giọng.
Cô để lại điện thoại lên đầu giường, để đề phòng bất trắc, cô còn chuyển dữ liệu sang máy tính ở nhà.
“Cố Nhược Yên, tại sao cô phải hãm hại tôi như vậy? Cô đã có được Kiêu rồi, sao cô còn không buông tha cho tôi?”
Lệ Nhã Ly xảo biện.
“Người không buông tay là cô chứ không phải tôi, lời nói là từ miệng của cô, không ai bắt ép cô nói mấy lời đó cả. Lệ Nhã Ly, làm người biết điểm dừng, nếu cứ cố chấp làm thiêu thân lao vào lửa, thì người gặp bất hạnh cuối cùng chỉ có cô thôi!”
Cố Nhược Yên từ tốn đáp.
Vốn dĩ Lệ Nhã Ly còn muốn tiếp tục tranh cãi, nhưng mắt thấy Lạc Dương xoay người bỏ đi, cô ta vội vàng, luống cuống chạy theo, Lạc Dương là phao cứu sinh hiện tại của cô ta, dĩ nhiên cô ta sẽ không để hắn hiểu lầm, hay là cảm thấy thất vọng rồi chia tay.
Phòng y tế cũng trở về trạn thái vắng lặng, thư ký hội học sinh và mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-cham-vao-co-ay/3403214/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.