A Tứ đang loay hoay phụ ông lão ở đầu đường kiếm tiền làm rơi:
- Ông à!! Ông có chắc là đánh rơi ở đây không? - Cậu vừa kiếm, vừa hỏi
- Rõ ràng là khi đến đây là đã mất mà - Ông vuốt hàm râu bạc trắng
- Ayda!! Thế ông đi từ đâu đến đây ạ!! - Cậu đứng thẳng người
- Ta... Ta đi từ.... Từ đâu nhể?
- Uis!! Thế ông mất bao nhiêu ạ!!
- Ta mất nhiều lắm nhiều lắm đấy - ông lấy tay diễn tả
- Ông nội à!!
Một bé gái cấp 1 đi lại nắm tay ông:
- Ông ơi!! Papa và mama lo cho ông lắm đó papa bảo cháu đi tìm ông
A Tứ Khom người xuống nói chuyện với bé gái:
- Em à!! Ông bị mất tiền nên ông đi tìm đấy
- Papa em bảo ông lẫn rồi nên chuyện đó không phải thật đâu - Bé gái lắc đầu
- À à!! Anh hiểu rồi - A Tứ không biết nên khóc hay cười vào tình huống này
- Mình về thôi ông, bye bye anh
- Bye em
A Tứ định lấy chiếc xe đạp chạy về thì giọng nói từ sau lưng vang lên:
- Cả ngày trời giúp đỡ thì ra chỉ là 1 ông lão lớn tuổi lẫn thôi
- Anh từ đâu ra đây - A Tứ dắt xe lại chổ A Diểu đang cười mình
- Trí nhớ kém - Anh gõ nhẹ vào đầu cậu - Chiếc xe bên kia
- Chiếc xe hơi đó? À!! Hèn gì tôi thấy quen lắm ai ngờ là của anh. Anh đến kím cha mẹ tôi à? Cha tôi đi làm xa chưa về
- Tôi -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-cham-vao-cau-ay/67901/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.