Lúc Bạch Mộc tỉnh dậy thì xung quanh đã yên tĩnh đến đáng sợ rồi, giờ đây chỉ còn lại bóng tối vô biên u ám.
Bụng dưới vẫn còn đau nhói, nàng cố gắng chống lại cơn đau ngồi dậy nhìn xung quanh, bỗng có một thứ gì đó lạnh lẽo bắt lấy mắt cá chân của nàng, tựa như một con rắn men theo cẳng chân của nàng trượt lên trên.
Nàng theo bản năng muốn duỗi chân thoát khỏi thứ khiến mình lạnh sống lưng kia, nhưng bỗng phát hiện ra cơ thể mình cứng đờ nằm im tại chỗ chẳng thể cử động được.
Chiếc chăn bông đang đắp trên người phồng lên lộ ra mái tóc ngắn màu nâu vàng có hơi bù xù, người này có khuôn mặt mang đậm nét Châu Âu, hốc mắt trũng sâu vào trong, sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng hơi cong lên.
Đôi mắt có màu hổ phách nhạt, giống như một viên ngọc không có độ ấm vậy.
Đồng tử của gã bỗng nhướng lên, ánh mắt bộc lộ ý định phải bắt con mồi này cho bằng được.
Cặp đùi non bị tách ra hai bên, chóp mũi ngửi từ bầu vú tròn trịa đến xuống bụng dưới, ngón tay gã ta luồn vào mép quần lót phía trong.
Một vệt máu loang ra thấm ướt đầu ngón tay, gã xoa xoa nơi đang chảy máu đầm đìa kia, đầu cọ nhẹ lên bụng nàng như đang nhõng nhẽo.
Dòng máu tươi thơm ngào ngạt kích thích lấy khứu giác của con quái thú, gã chợt ngẩng đầu lên, đồng tử màu hổ phách chầm chậm dài ra dựng lên ghê người, cánh tay gã chống xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-can-em-ma/3122231/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.