Một buổi tối nọ.
Fate khát nước thức giấc, cô xuống bếp rót ly nước uống. Bỗng thấy phòng đọc sách vẫn sáng đèn "Chẳng lẽ.........."
Khẽ đẩy cửa nhìn lén vào, Fate thấy Chrono đang thao tác với cả mớ dữ liệu trên màn hình ảo, một vài cuốn sách bay lật ra bay lơ lửng xung quanh cậu. Chrono vò đầu bứt tóc "Arghhh!! Tìm thì được rồi nhưng sao chả có hệ thống nào hợp với Fate vậy trời!!!" Cậu ngả lưng xuống salon thở dài "Phải nhanh chóng............nâng cấp Bardiche..........mới được.............hiu.....hiu....." Mắt nhắm mắt mở cuối cùng cậu mệt mỏi thiếp đi.
Fate bất ngờ. Thì ra Chrono muốn nâng cấp Device cho mình! Cô biết lúc chế tạo Bardiche, Lynith rất vội vã nên đã làm sai rất nhiều lỗi, chỉ riêng cách nó gọi cô là "Sir" cũng đủ thấy nghiêm trọng rồi. Tuy vậy nhưng vì quen tay nên cô không định sửa nó, cũng ko nghĩ tới ý định này nữa. Ai ngờ................ Ánh mắt Fate nhu hòa, có anh trai thật tốt, mình còn mong gì hơn chứ.
Cô chạy tới phòng Chrono lấy cái mền rồi đến salon đắp cho cậu, động tác nhẹ nhàng khẽ hết mức có thể. Fate ngắm nhìn khuôn mặt đang ngủ của anh trai nở nụ cười dịu dàng "Ngủ ngon, Onii-chan."
Tổng cục.
Đô đốc Lety đang đi trên hành lang, bỗng có cảm giác ớn ớn lạnh. Cô theo bản năng nhảy sang bên trái vài bước. Quả nhiên, có một bóng người từ đằng sau lao tới, mất đà lảo đảo "Lety!! Tàn nhẫn quá!!!!" Má mì Lindy bất mãn a.
"Ề. Cậu làm cái quái gì thế?" Lety nheo mắt, ghét bỏ phủi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-cai-voi-toi-toi-la-luat-su-day/2130029/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.