Cảng Hải Quân. Chiến Hạm Athra.
Đô đốc Lindy, Fate và Arf đang ăn cơm tại nhà ăn. Arf tay cầm đùi gà, tay cầm một cái sườn heo bự chảng khoa trương cắn miếng lớn, làm mọi người ko khỏi lo lắng, sợ cô bị nghẹn.
Fate nhẹ nhàng khuyên "Arf, ăn từ từ thôi chị." Với lại mọi người đang nhìn chằm chằm kìa. Ngượng chết đi được!
Đô đốc Lindy cười hiền từ, xua tay ý không sao cả "Hai em đã vất vả rồi. Cứ ăn thoải mái đi." Cuối cùng thì vụ án của Fate cũng trọt lọt, haiz, cô tưởng chừng như không được chứ, hội đồng thực sự quá khiêm khắc rồi. May mà thằng bé tham dự vào.
Fate nghĩ lại những gì mình đã trải qua đến giờ. Vui vẻ, đau buồn nhưng đã là quá khứ cả rồi. Bây giờ cô bé phải sống vì hiện tại và tương lai. Sống vì những người thân yêu đã giúp đỡ mình. Fate ngượng ngùng nói "Em cảm ơn chị rất nhiều, Lindy-san. Nếu không thì............."
Lindy vội ngăn lại "Chị là người giám hộ của 2 đứa mà. Đây là việc nên làm thôi." Nói tới đây cô im lặng lại, như quyết định cái gì đó, cô nghiêm túc nhìn Fate và Arf "Chị muốn nhận nuôi hai đứa, được không?"
"Hả?" Arf và cô chủ bất ngờ không nhỏ. Nhận nuôi? Vậy là Lindy-san sẽ là mẹ của Fate? Nhưng mà cô ấy trẻ thế cơ mà?
Như thấy được suy nghĩ đó. Lindy xấu hổ gãi đầu "Thực ra thì.......chị đã 31 tuổi rồi."
"............."
Thiên lí ở đâu????? 31 tuổi??? Sao chị ấy trẻ đến vậy???? Cứ tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-cai-voi-toi-toi-la-luat-su-day/2130023/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.