Tác giả: Tiểu Vũ
Chương 47: Giá như
Nắng sớm lấp ló bên cửa sổ, tràn vào căn phòng bệnh lạnh lẽo, vẽ nên một bức tranh ấm áp. Trần Nhạc ngồi dậy, chăn trên người trượt xuống, làm lộ ra da thịt trắng tinh bị che kín bởi những đoá mai hồng. Hắn xoa xoa vòng eo đau nhức, trong lòng không ngừng thầm mắng Liễu Minh.
Trần Nhạc giở chăn muốn xuống giường, nhưng chân còn chưa kịp chạm đất thì đã bị ôm eo kéo lại, giọng nói lười biếng của Liễu Minh theo sau vang lên bên tai: "Cục cưng, đi đâu đấy?"
"Hôm nay còn có ca trực..." Sau một đêm bị dày vò, giọng nói cũng trở nên khàn đến khó tin.
Liễu Minh chôn đầu vào hõm vai của Trần Nhạc, thoả mãn thở ra một hơi: "Cuối cùng thì anh cũng là người của em rồi!"
Nhìn trên cổ Liễu Minh giăng đầy dấu răng của chính mình, Trần Nhạc ngượng ngùng quay mặt đi, mềm giọng nói: "Đừng nghịch, ngồi dậy thay thuốc đi, chút nữa có người tới bây giờ."
Đang lúc hai người ôm ấp tán tỉnh nhau thì cửa bị gõ vang, Trần Nhạc hoảng sợ bò dậy, xách theo quần áo chạy thẳng vào nhà vệ sinh. Liễu Minh bật cười nhìn theo, người này đúng là dễ thương chết mất.
Cửa bị đạp mở, Liễu Minh nín cười nhìn ra cửa. Người đầu tiên bước vào là Kiều Khả theo sau đó là Mộc Gia Hoạ cùng Hà Thư, cậu dám chắc rằng người đá cửa là Kiều Khả, vì bạo lực như vậy thì chỉ có cô nàng thôi chứ chả còn ai.
Hà Thư từ trên người Mộc Gia Hoạ nhảy xuống, nhào vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ca-sinh-menh-de-yeu/1120030/quyen-2-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.