Tác giả: Tiểu Vũ
Quyển 2: Tình cuối
Chương 33: Nhớ mong
Thấp thoáng đã bao năm trôi qua, mỗi người đã không còn khoác lên mình chiếc áo non nớt của tuổi trẻ nữa, ai nấy đều phải bận rộn với cơm áo gạo tiền, ngày ngày vì công việc của mình mà vội tới vội lui. Bốn năm đại học, rồi ra trường, bước vào xã hội, trong lòng luôn hướng tới ước mơ, mơ mộng về một tương lai tốt đẹp, thế nhưng dòng đời nào có dễ dàng như thế, nó luôn ghì chúng ta xuống, bất cứ lúc nào cũng có thể khiến chúng ta rơi vào vực sâu.
Trưởng thành tốt đẹp không? Không biết, nhưng cái giá của trưởng thành chính là tuổi trẻ, là nụ cười không vướng bi thương của thời niên thiếu.
Nhưng con người đều phải trưởng thành, nào ai có thể làm một đứa trẻ mãi đâu.
Ở bảy năm qua Liễu Minh không ngừng nỗ lực, trong khoảng thời gian đó, cậu vẫn luôn tìm kiếm tin tức của Nghiêu Nhạc, thế nhưng tất cả đều chỉ như kim chìm đáy biển.
Cậu đã từng nghĩ rằng sớm muộn gì thì mình cũng sẽ quên đi người thiếu niên đó, thích một người mà thôi, cũng không phải việc to tát gì, huống chi đấy lại là tình đầu, mà tình đầu thì có bao giờ trọn vẹn đâu nhỉ.
Vậy mà đã bảy năm rồi, Liễu Minh lại chưa từng quên, chưa từng quên đi đôi mắt đào hoa sâu thẳm ấy, chưa từng quên đi nét cười nhàn nhạt nhưng lại đủ khắc sâu ấy. Quên làm sao được cậu trai với chiếc áo sơ mi trắng sạch sẽ, quên làm sao được cậu thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-ca-sinh-menh-de-yeu/1120016/quyen-2-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.