Sau cái liếc mắt đó, hàng mi cô khép lại, rơi vào hôn mê, mơ hồ cảm nhận được có người bế mình lên, cô biết đó là Úc Tùy, người đàn ông đã khiến cô yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Hơi thở lành lạnh trên người anh dường như có thể làm cho cô cảm thấy an tâm, cơ thể vốn đang căng cứng dần dần thả lỏng, cô nhớ kỹ mùi hương này.
Hồi sau cô lấy lại được ý thức và tỉnh lại thì trong lúc mơ mơ màng màng như nghe thấy tiếng ai đó đang thấp giọng nói chuyện, khi mở mắt ra đã thấy Úc Tùy ngồi trên ghế sô pha.
Với điếu thuốc còn chưa tắt kẹp bằng ngón tay giữa, tay còn lại của anh thản nhiên nghịch bật lửa, khuôn mặt tuấn tú không có biểu cảm nào khác ngoài sự lạnh nhạt.
Anh đột nhiên nhướng mắt liếc qua, bắt gặp ánh mắt của cô.
Hàng mi khẽ động, định ngồi dậy nhưng cơ thể có chút đau nhức làm cô cắn môi nhíu mày, chính vào lúc này, cô thoáng thấy anh đứng dậy đi tới chỗ mình từ khóe mắt.
“Em tên gì?” Anh đứng yên trước giường, như là rất hứng thú, bình tĩnh hỏi cô.
Đầu óc cô trống rỗng, sau khi nghe anh nói cô cũng muốn suy nghĩ, nhưng không nhớ được gì cả, tất cả kí ức của cô đều đọng lại từ khoảnh khắc nhìn thấy anh.
Cô cau mày, nhưng lại thốt ra theo bản năng: “Hứa Lan Thanh.” Nói xong, chính cô cũng choáng váng, tên cô là Hứa Lan Thanh sao?
Cô muốn tiếp tục suy nghĩ thêm về nó, nhưng ngoại trừ cái tên này ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-buong-tay-anh/906840/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.