Hơi thở quen thuộc của người đàn ông cực kỳ nóng, bao trùm lấy Hứa Lan Thanh không chút kẽ hở, có một sợi cảm giác khó có thể miêu tả được đang dần dần quấn trên đầu quả tim cô, như là muốn từng chút từng chút một mà cắn nuốt trái tim cô vậy.
Hô hấp hơi dừng lại, lông mi Hứa Lan Thanh run nhẹ.
“Để tôi dạy em.” Anh nói với giọng hết sức nặng nề.
Rất thấp, thấp như là xát gần nhau mà thì thầm, chui vào trong tai cô rõ ràng nhưng cũng có ý rơi vào trong tim cô, càng mê hoặc khó có thể giải thích được.
Đầu không chịu được mà trống rỗng trong cái chớp mắt, cho đến khi bị anh nắm tay kéo đến bên hồ bơi, nước ở dưới hồ được ánh đèn chiếu xuống sáng lấp la lấp lánh, rất là đẹp mắt.
Rốt cuộc Hứa Lan Thanh cũng hồi thần lại, cô nghĩ, nhất định là do ma xui khiến rồi.
Cô có thể từ chối.
Thời điểm mà phát hiện cái bikini đó cô có thể từ chối, cô cũng có thể lựa chọn không đi vào phòng thay quần áo, thậm chí còn có thể từ chối cái gọi là dạy cho cô.
Lý trí nói cô rất rõ là mình có thể từ chối, nhưng cô đang chần chừ cái gì?
Úc Tùy nghiêng mắt, thấy cô im lặng nhìn chằm chằm vào hồ bơi, anh theo thói quen vuốt ve trên mu bàn tay cô, cảm giác mềm mại làm anh luyến tiếc buông ra.
Nhưng anh vẫn tạm thời buông cô ra .
“Hứa Lan Thanh. ”
Đột nhiên âm thanh nhẹ nhàng vang lên, Hứa Lan Thanh theo bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-buong-tay-anh/906833/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.