Cách đó vài bước, người đàn ông mặc một thân quần tây áo sơ mi sẫm màu gọn gàng chỉnh tề, cúc áo sơ mi cởi bỏ hai viên dáng vẻ im lặng cộng thêm hai phần lười biếng lưu manh, đôi mắt đen láy của anh nhìn cô không chớp mắt.
Không khí ngưng đọng một giây.
"Như thế nào là anh?" Chân mày nhíu lại, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi trầm xuống, Tang Nhược thốt ra không chút suy nghĩ.
Giọng nói của cô khô khốc khàn khàn, rõ ràng trạng thái do sau khi say rượu.
Nghe liên tiếp hai câu, thành công khiến cho đôi chân vốn muốn bước đi về phía cô của Hạ Cảnh Tây triệt để dừng lại.
Suốt một đêm không ngủ, tơ máu từ lâu đã nhiễm nơi đáy mắt anh, nhưng giờ phút này hoàn toàn không thấy, đều đã bị nồng đậm ảm đạm thay thế, còn có một cỗ đắng chát khó có thể diễn tả bằng lời lặng yên tràn lan khắp toàn thân anh.
Cô cho rằng đó Qúy Hành Thời, người cô muốn gặp chính là Qúy Hành Thời......
Tựa như tối hôm qua.
Cô tâm tâm niệm niệm đã sớm không phải anh, chỉ là Qúy Hành Thời.
Trong phút chốc, trong lòng Hạ Cảnh Tây như là bị ai đó mạnh mẽ bị rạch ra một vết rách thật dài, máu tươi chảy ra ồ ạt.
Anh khắc chế lại khắc chế.
Trầm mặc quỷ dị khiến cho không khí xung quanh bị đè nén thấp xuống, Tang Nhược nắm chặt bàn tay thành một quyền, ngón tay đâm vào lòng bàn tay cũng không ý thức được, cô chỉ nhìn anh: "Anh như thế nào lại ở đây?"
Vừa dứt lời, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-buong-tay-anh/906769/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.