Tang Nhược suy nghĩ đang định gọi điện thoại cho vệ sĩ Dương Bình thì đột nhiên phát hiện không thấy di động, cô suy nghĩ lại, từ lúc nhận được cuộc điện thoại từ Đào Đào thời gian sau đó vẫn luôn cầm di động ở trong tay.
Chỗ có thể bỏ quên duy nhất, hẳn là lúc ở bãi đỗ xe trong lúc vội vã xuống xe không biết làm sao lại rơi ở trên xe.
Vì vậy cô liền trực tiếp tới tìm Tạ thư kí.
Nhưng Tạ thư kí nói: "Cô Tang, di động tôi có nhặt được, nhưng tôi đã giao cho Hạ tổng, Hạ tổng đang ở bên trong."
Không đợi cô nói thêm gì nữa, điện thoại thư kí Tạ có cuộc gọi đến, sau khi áy náy mà nói tiếng xin lỗi liền vội vàng đi về phía xa xa, nói rõ là muốn cô tự mình đi vào lấy di động.
Tang Nhược không do dự tiến vào, không ngờ đau đớn của kỳ sinh lý đột nhiên kéo đến cuồn cuộn, khiến cô đau đến thiếu chút nữa cong người chịu không nổi.
Hàm răng cắn môi, khắc chế, chờ sau khi cơn đau này giảm bớt, cô giơ tay gõ cửa.
Tiếp đó một câu trầm thấp "Vào đi." vang lên, cô vặn mở nắm cửa.
Cửa mở, đột nhiên không kịp chuẩn bị, cô đụng phải đôi mắt sâu u ám của Hạ Cảnh Tây, đang nhìn chằm chằm mình không hề chớp mắt, mà cô liếc mắt một cái liền thấy được, cầm trong tay anh chính là di động của cô.
Cô bình tĩnh cùng anh đối mặt.
Không có do dự cũng không có cảm xúc phập phồng nào khác, cô lập tức đi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-buong-tay-anh/906760/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.