Nhiệt độ trong lòng bàn tay anh nóng rực, nhiệt độ dọc theo dây thần kinh từ chỗ anh đang nắm như muốn xâm nhập vào từng tất da tất thịt của Tang Nhược vậy.
Tang Nhược cụp mắt.
Tay phải giơ lên, cô đặt tay lên tay anh.
Con ngươi Hạ Cảnh Tây khẽ co rụt lại.
"Tang Nhược........" Ở giữa môi mỏng phát ra âm tiết ám ách đến cực hạn, rõ ràng mang theo sự khắc chế: "Lại........."
Tiếng nói dừng lại im bặt.
Đồng thời anh cũng mở to mắt, nhìn ngón tay nhỏ của cô đang dùng sức gỡ từng ngón tay anh ra lần nữa.
Ánh mắt sâu thẳm u ám rơi vào gương mặt cô, Tang Nhược giống như vẫn chưa phát giác được, vẫn tiếp tục động tác, cuối cùng cũng gỡ ra, cổ tay được tự do.
Cô ngước mắt lên nhìn anh lần nữa.
Vẫn có một chút ý cười nhạt nhẽo tràn nơi đáy mắt, cô cùng anh đối diện, đôi môi đỏ mọng vung lên: "Nếu đã biết bản thân không xứng, tại sao còn muốn tôi bắt đầu lại từ đầu với anh?"
Trong nháy mắt, một cỗ nồng đậm khó chịu xông lên cổ họng Hạ Cảnh Tây.
Hô hấp như ngưng trệ, anh mím môi mỏng.
"Cần tôi kêu người mời anh ra ngoài sao?" Cảm xúc bên bờ vực mất khống chế rốt cục cũng quay trở lại, Tang Nhược lại nói ra những lời mang theo hơi lạnh, gương mặt ôn tĩnh không mang theo một chút cảm xúc dư thừa nào.
Chỉ là bụng dưới đột nhiên đau đớn vô cùng, giống như không kịp chuẩn bị mà bị thanh thép đâm vào cơ thể cô vậy, đau đến nỗi cô chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-buong-tay-anh/906757/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.