Edit: Phạm Phương
Beta: Thanh Yên
Chương này không biết tác giả có nhầm gì không, vì văn án là 3 năm sau, trong này chỉ 1 năm thôi, nhìn kĩ 3 lần vẫn là 一年 nha cả nhà.
Chương này xin tặng 2 bạn nick FB là bạn Hoàng Yến và Nguyễn Khoa Tùng Chi, đây là những đọc giả tích cực tương tác dù chưa lên FC nhưng tui tặng trước nha. Yên hứa là sẽ làm mà hihi. Chương này đúng là mập mạp hic, ngồi từ 9 giờ tới giờ đây các nàng ạ, định up một nửa thui nhưng cứ ráng ráng rồi ráng đến cúi luôn he he.
Mong là trước khi đọc truyện các nàng nghe tui xàm xàm một chút, đó là tôn trọng những công sức tui bỏ ra đó huhu, donate chỉ cần vậy hoi.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ và ngủ ngon!!!!
++++++++++++++++++++++
Khuôn mặt dưới mái tóc ngắn đen nhánh không hề có biểu cảm gì, nhưng dường như trong đó phảng phất một loại lạnh lẽo âm u thuộc về đêm tối, Mộ Đình Chu môi mỏng mím chặt thành một đường, phát ra âm tiết khàn đặc: "Hết hy vọng cũng tốt, anh trai mang em về nhà."
Thân thể trong lòng anh đang run rẩy.
Ngón tay cô vô thức siết chặt lấy áo sơ mi của anh. Nước mắt không ngừng tuôn ra cuả cô nhanh chóng làm ướt cả một vùng rộng lớn trên lồng ngực anh, nhiệt độ nóng hổi.
Mộ Đình Chu vươn tay xoa nhẹ lên đầu cô.
"Chúng ta về nhà."
Anh tạm thời buông lỏng cô. Đề phòng ngộ nhỡ có người phát hiện, anh đem chiếc áo khoác vest của mình khoác lên người cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-buong-tay-anh/906744/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.