Edit: Macaron
Beta: Thanh Yên
Chương này là cho bạn nào đó cầu được lấy chương đè và cảm thấy hạnh phúc, thôi thì người kia ơi cứ ăn no ngủ kỹ rồi đọc truyện đi, còn bất hạnh hãy để tui.
Sáng giờ 2 chương rồi nho quý dị, chời ơi cái chương nó dài gần gấp đôi bình thường, mờ mắt rồi, ăn sáng xong về làm quên cả uống thuốc luôn, đến trưa mới nhớ, chết sớm thật kkkk.
À nhắc nhẹ, đừng thấy tên chương mà mừng, cái gì cũng có nhân quả, beta chương này mà muốn đâm cha Hạ Cảnh Tây này á hừ hừ....
++++++++++++++++++++++++++++
Là Hạ Cảnh Tây.
Anh đứng ở phía sau cô, ánh mắt anh dừng ở người cô u ám sâu không thấy đáy.
Cơ thể Tang Nhược hơi cứng đờ trong hai giây, cô không thèm để ý.
Không ai lên tiếng, bầu không khí có vẻ yên tĩnh đến quỷ dị.
Cho đến khi Tang Nhược quay người định rời đi.
"Em muốn đi?"
Hạ Cảnh Tây đứng ở cửa, chặn cô lại.
Một thân tây trang sang trọng được đặt may thủ công riêng, quần tây tối màu không một nếp nhăn ôm sát đôi chân dài thẳng tắp của người đàn ông, lịch lãm và thong dong, toát lên vẻ quyến rũ của một người đàn ông trưởng thành.
Ánh mắt của anh khóa chặt cô, u ám không thể nhận ra, hết lần này đến lần khác anh cứ vô cùng kiên nhẫn như vậy, chưa từng dời tầm mắt đi, khiến cô ảo giác là anh đang chỉ nhìn duy nhất một mình cô, nhưng đó cũng chỉ là ảo giác.
Không cách nào tránh né.
Trái tim Tang Nhược không có tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-buong-tay-anh/245507/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.