Tương Tư đứng ở trước gương, nhéo nhéo vào hông của mình, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo, phúng phính, mỗi lúc một nhăn nhíu lại nhiều hơn.
Cô lại mập ra rồi!!!!
Chết tiệt, người ta vẫn nói sau khi sinh con xong sẽ gầy đi, nhưng mà tại sao, cô lại thấy bản thân mình ngược lại, khác hẳn với những người khác thế nhỉ? Cô thấy thật đau lòng!
Thời điểm cô mang thai, ăn cái gì ói ra cái đó, gầy đến độ tưởng như chỉ cần có cơn gió thổi qua là gục đổ. Chỉ có điều, sau khi cô sinh đứa con trai xong, cô liền bị Hà Dĩ Kiệt liên tục bồi dưỡng suốt cả ngày lẫn đêm. Anh thay đổi nhiều biện pháp để bồi bổ cho cô, ước chừng bây giờ có lẽ cô đã mập lên thêm hai mươi cân rồi!
Từ khi bắt đầu trưởng thành cho đến bây giờ, cân nặng của cô chưa bao vượt quá một trăm cân!(một trăm cân của Trung Quốc bằng khoảng 50 kg tính theo tiêu chuẩn số đo trọng lượng quốc tế)
Đây quả thực là một chuyện quá mức quá hoang đường, thực không thể nào tưởng tượng nổi.
Tương Tư giận dữ siết chặt cái eo, vừa xoa bóp mạnh gương mặt của mình. Cô đưa tay ra, ngón tay sờ đến miếng mứt đã sớm chuẩn bị rất nhiều ở trong khay, lửa giận gia tăng làm cho cô ăn thấy ngon miệng hơn. Tương Tư ăn một lúc ước chừng hết nửa khay mứt mới ngừng tay, lúc này cô mới cảm thấy ngượng ngùng.
Không thể nào tiếp tục như vậy được, cô quyết không thể để cho mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-bo-lo-tinh-yeu/3161767/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.