Hà Dĩ Kiệt vừa nghiêng đầu, quả nhiên nhìn thấy Nặc Nặc đang khẩn trương nhìn chằm chằm vào hai người.
Anh nháy nháy mắt đối với con gái, sau đó cúi đầu, ăn cháo.
Nụ cười trên khóe môi của anh không làm sao có thể che giấu được.
Cô cho anh ăn sáng xong, sau đó lại giúp Nặc Nặc thu thập"tàn cuộc", lúc này cô mới ăn một bát cháo ăn với một chút trứng tươi, cô vừa dọn đồ ăn định đi ra khỏi, Nặc Nặc liền nói muốn đi tìm dì Tĩnh Tri, liền nhảy lên một cái rồi bỏ đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-bo-lo-tinh-yeu/3161761/chuong-118-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.