🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Anh không thể nào để tình trạng tàn nhẫn đến như vậy đến với cô, anh cũng thể để cho mình có một bộ dáng vô liêm sỉ như vậy được!



Tay anh đang ôm ngang chiếc eo của cô, từng chút từng chút buông ra. Anh chán nản ngồi tựa vào ghế ngồi trong xe, trong nháy mắt dường như đã già nua thêm mười mấy tuổi.



Ngay lập tức Tương Tư từ trên người anh dịch chuyển ra chỗ ngồi bên ngoài, tựa như anh là một con thú dữ hay cơn hồng thuỷ đáng sợ nào đó. Nhịp thở của Hà Dĩ Kiệt trầm xuống, anh không thể nào giữ cô lại, nhưng lại không nỡ nói ra lời cho phép cô rời đi, anh cứ nhắm mắt như vậy, chờ cô bỏ đi.



Tương Tư quay lưng lại, giọng nói khẽ khàng của cô vang lên trong buồng xe bị phong kín, nghe nhẹ nhàng mềm mại giống như nước chảy tràn qua khe dưới ánh trăng: dienndannleequyydonn "Hà Dĩ Kiệt, mọi chuyện đều đã qua rồi, đều trở thành quá khứ rồi. Hiện tại tôi đang sống cuộc sống rất tốt, một cuộc sống bình thường như vậy làm cho tôi cảm thấy rất an tâm. Nếu như anh cảm thấy còn có một chút áy náy đối với tôi, nếu như anh vẫn còn nhớ kỹ được tôi đã từng đi theo bên cạnh anh suốt bốn năm, thì tôi xin anh đừng có xuất hiện ở trước mặt của tôi nữa, cũng đừng nên quấy rầy cuộc sống của tôi nữa, được không?"



Anh vẫn không mở mắt ra, chỉ nâng một tay lên, lấy mu bàn tay che kín hai con mắt, nỗi đau thương không sao nói

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-bo-lo-tinh-yeu/3161472/chuong-38-2.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.