Vì để giữ đứa bé này, vì một chút ích kỷ của mình mà cô không thể nói ra được suy nghĩ ở trong đầu, vì vậy cô không thể để cho thím Phúc đổi một đến một bệnh viện lớn, vì bà cụ cũng chỉ còn sống không quá từ ba đến năm ngày nữa, lại nói tiếp, cô cũng không phải là người tốt!
Chiếc quạt cũ kỹ cọc cạch chuyển động vặn vẹo vặn vẹo, làm cho người ta lo lắng không biệt nó có thể đột nhiên ngừng quay hay không. di◕ễn♠đà‿n♠lê♠q◕uý♠đôn Không khí trong phòng đặc quánh lại, nóng bức khó chịu, thân thể cô vừa mới lau qua,lúc này lại bắt đầu ra mồ hôi. Tương Tư cứ ngây ngốc ngồi tựa ở trên giường, cô cũng không còn đủ sức để xuống giường để lau rửa lại mình nữa. Cô hiểu rất rõ sức khỏe của bản thân mình, cô đã trúng mấy roi của Đỗ Phương Phương, tuy nói vết thương bên ngoài đã lành hẳn rồi, nhưng bệnh cũ lại chưa dứt hẳn, vẫn còn nằm lại ở bên trong. Sự va chạm ấy lại diễn ra trong lúc cô đang mang thai đứa nhỏ này, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn cô cũng nghi ngại có ảnh hưởng không tốt, chờ đến khi cô sinh cô con cũng vẫn chưa thể biết được liệu có thể vượt qua nổi Quỷ Môn quan hay không.
Có đôi khi cô cũng tự hỏi mình, không biết sau này liệu cô có hối hận về sự xúc động nhất thời đã khiến cô giữ lại đứa nhỉ hay không? Nhưng xoay quanh xoay quẩn mãi, đáp án cũng chỉ có một, cô không hối hận.
Cảm nhận được đứa nhỏ từng ngày từng ngày lớn lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-bo-lo-tinh-yeu/3161441/chuong-28-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.