Cả ngườiTương Tư cứng lại, như chết đứng tại chỗ đó một lần nữa. Cô nhìn cậu tagiống như nhìn một người không quen biết, nhìn cậu ta với ánh mắt nhưnhìn một người xa lạ, lạnh như băng. Cô nhìn thẳng tắp qua cậu ta, không hề nhúc nhích.
“Tương Tư...”Quý Quảng Nguyên bị ánh mắt kia của cô hù dọa, mặt mũi trắng bệch ra.Cậu ta tiến lên một bước, khẽ ôm lấy vai của cô lay lay: “Tương Tư, emlàm sao vậy...”
“Quý Quảng Nguyên, anh vừa mới nói cái gìvậy? Anh nói ba ba của tôi bị trừng phạt là đúng tội sao?” Nước mắt ởtrong hốc mắt của cô lập tức vòng quanh, nhưng cô vẫn bướng bỉnh, cố mởto hai mắt, nhìn người đàn ông đang đứng ở trước mặt mình:die»n。dٿan。l«e。qu»y。d«on “Ba của tôi, ông ấy làm quan đã vài chục năm,chưa từng bao giờ thu của người khác một phân tiền. Đúng thế, về sau tôi đã từng có lần tiêu tiền vung tay quá trán, nhưng tất cả những đồngtiền này đều là đồng tiền sạch sẽmà ba ba của tôi đã kiếm được, khôngcó một chút xíu nào liên quan đến tham ô hay nhận hối lộ!Mấy năm trước, trong bụng mẹ tôi đã từng có mộtkhối u lớn, phải chữa trị mất hơn mười vạn đồng, tiền đó cũng đều do baba của tôi đã tìm cách vay mượn của mọi người ở trong gia đình. Ông ấyđã giúp đỡ một trăm nhi đồng bị thất học ở Cam Túc, bít tất của ba tôibị rách, mẹ tôi đã phải ngồi vá lại từng lỗ. Gia đình các người, ai nấyđều mua biệt thự, mua xe sang trọng, nhưng chúng tôi vẫn ở trong căn nhà của khu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-bo-lo-tinh-yeu/3161426/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.