\#102
Thiên Nhi dường như vẫn chưa tiếp thu được, Chấn Phong mới giải thích thêm:
\- Linh Đan trước đó nghĩ cậu là người hại mẹ của cậu ấy chết. Sau khi biết được sự thật cậu ấy đã bị shock, tâm lí ảnh hưởng nghiêm trọng, tôi phải cho cậu ấy đi điều trị tâm lí, hiện tại tình trạng của cậu ấy đã tốt hơn, nghe tin cậu tỉnh lại cậu ấy rất vui, muốn bay sang ngay để thú nhận xin lỗi cậu. Cậu ấy từ lúc biết được sự thật vẫn luôn hối lỗi, áy náy với cậu rất nhiều.
\- Cậu đánh tớ hay giết tớ tuỳ cậu, tớ thực sự xin lỗi cậu nhiều lắm.
Linh Đan khóc lớn, Chấn Phong dỗ dành đến mấy cũng không nín. Thiên Nhi cau mày, ôm lấy Linh Đan dỗ dành:
\- Nín đi đừng khóc nữa. Tôi vẫn chưa hiểu rõ sự việc, từ từ rồi nói chuyện, tôi sẽ không đánh không giết cậu đâu mà lo.
Quả thực Linh Đan nín khóc thật. Chấn Phong nhìn vào, anh nghi ngờ khả năng dỗ trẻ của mình thật rồi.
Thiên Nhi hỏi rõ ngọn ngành, từ đầu đến cuối cô nghiêm túc lắng nghe Chấn Phong nói. Linh Đan không có lỗi, tất cả chỉ xuất phát từ sự yêu thương quá lớn giành cho mẹ mà thôi. Thiên Nhi thở dài, tuy khó chấp nhận nhưng cô cũng không có ý định trả thù Linh Đan. Cô tìm lời để trấn an nó:
\- Tôi không giận cậu đâu. Nhờ có cậu mới có tôi của ngày hôm nay.
Hai mắt con bé sáng bừng, gương mặt nhem nhuốc đầy nước mắt cười tươi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-bo-anh/2914074/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.