Chương trước
Chương sau
\#73.1

Tiếng chuông cửa tác động, Thiên Nhi tỉnh táo được vài phần lập tức đẩy hắn ra. Còn hắn cực kì tức giận. Con mồi đã cho vào miệng, đã nhai rồi, chuẩn bị nuốt thì liền bị bắt nhả ra, ai mà không tức? Giờ này ai lại dám phá hoại chuyện tốt của hắn? Tiếng chuông cửa vang lên không dứt, hắn lấy cái khăn quấn lại vào hông mang theo gương mặt đằng đằng sát khí đi ra mở cửa.

Chấn Phong dung túng để cho Linh Đan thoải mái nghịch chuông cửa nhà hắn mà không hề có ý định ngăn cản, chuyện này cũng có sao đâu? Nghe thấy tiếng bước chân nhưng con bé không hề cảm thấy âm thanh đó rất nặng nề và mang đầy lửa giận. Mắt nó sáng ngời mong đợi người mở cửa sẽ là Thiên Nhi. Nó và Chấn Phong đã sớm biết hắn và cô đã chuyển đến ở cùng nhau, nay nó đến chơi và còn có một thông báo đặc biệt muốn báo cho Thiên Nhi nữa.

Vài giây tiếp đó, con bé lập tức la lên, đưa tay che mắt, vừa xấu hổ vừa sợ hãi nép người vào sau Chấn Phong. Thiên Vương đáng sợ quá! Nó nhìn thấy người mở cửa là hắn, trên người chỉ có duy nhất một mảnh vải. Hai má bánh bao của Linh Đan lập tức ửng hồng lên, cả người run nhẹ. Phong nhíu mày, không vui với thái độ của Thiên Vương. Anh vỗ nhẹ vào lưng Linh Đan chấn an, đưa tay gãi mũi, nhìn hắn thế này có lẽ do anh và nó không đến đúng lúc rồi, phá hỏng chuyện tốt của người ta.

Kệ, đã cất công đi đường xa đến đây rồi, chả nhẽ lại đi về. Hơn nữa anh dám chắc hai người này sẽ không còn hứng thú mà tiếp tục công việc dang dở nếu anh ra về đâu. Hắn để cửa ở đó, đi vào mặc quần áo, thấy trên giường lộn xộn chăn ga nhưng đã không còn ai, Thiên Nhi cũng nhanh thật, đã trốn thoát đi vào phòng tắm được rồi.

Ngồi đợi hơn năm phút thì cô cũng từ phòng tắm đi ra, cô mặc áo phông free size, quần ngắn dấu trong áo, gương mặt đầy mệt mỏi nhưng đã tỉnh táo hơn lúc trên giường rất nhiều. Thấy Thiên Nhi, Linh Đan lập tức thoát ra khỏi vòng tay anh, tươi cười chạy đến nắm lấy tay cô :

\- Thiên Nhi, ngày kia là sinh nhật tớ đó, cậu nhớ đến dự nha!!!

Cô cũng chẳng biết là nên cảm ơn hay nên trách móc hai người này khi đến nhà vào lúc này nữa, trong lòng mâu thuẫn khó giải quyết, nửa không muốn tiếp tục nửa lại muốn hoàn thành nốt việc đang dang dở. Nhưng dù sao thì mọi chuyện cũng đã qua rồi, Thiên Nhi cong môi gật đầu.

Ánh mắt của Linh Đan lập tức tràn ngập ý cười, dạo này Thiên Nhi rất đáng yêu nha, thân thiện với nó hơn nhiều nha, cô đã coi nó là bạn bè thân thiết rồi nó không vui sao được. Nó hớn hở kéo cô xuống bàn, cầm dao gọt đống hoa quả mà anh và nó trên đường đi đã mua mang đến.

Chấn Phong nhíu mày nhìn động tác cầm dao vụng về của Linh Đan, cứ thế này không sớm thì muộn cũng bị đứt tay mất. Anh lấy lại dao cùng quả táo trên tay nó, giọng anh tỏ rõ sự cưng chiều vô hạn :

\- Để anh gọt, em ngồi yên đó đi.

Con bé ngắn mặt, không hài lòng đòi lại :

\- Trả em, em muốn gọt cho Thiên Nhi mà.

\- Không được, đứt tay sẽ chảy máu, sẽ đau đấy.

Hắn nhìn khung cảnh diễn ra, trong lòng bỗng cảm thấy chột dạ. Hắn thừa nhận về khoản cưng chiều người yêu hắn không bằng Chấn Phong. Hắn suốt ngày bắt cô làm đủ mọi thứ cho hắn, từ gọt hoa quả, đút hoa quả, có khi đến bữa cơm hắn cũng bắt cô đút cho hắn, nếu không hắn không ăn,... mấy chuyện đó Thiên Nhi đều không hề chống đối mà phối hợp làm theo ý hắn. Hắn nhớ có khi tay cô bị thương vì nửa đêm hắn đòi ăn hotdog, cô đành thức dậy loáy hoáy làm cho hắn ăn mà bị dầu bắn vào tay gây bỏng, thế mà hắn chỉ hỏi cô làm sao mà không để tâm đến vết thương đó nữa. Nhưng mà....về khoản giường chiếu hắn chắc chắn hắn hơn Chấn Phong. Chỉ sợ cu cậu chưa đưa được tiểu bạch thỏ kia vào miệng ý.

Linh Đan rất bướng, một lúc sau Thiên Nhi mất sạch kiên nhẫn, cô giành lấy dao và táo :

\- Không cần, để tôi làm.

Hiện tại tuy đã thân thiết hơn với cô nhiều, nhưng con bé vẫn có cảm giác sợ sợ khi Thiên Nhi tỏ ra nghiêm túc, lạnh lùng. Anh bỗng thấy có gì đó khác là, không xong rồi, Linh Đan lại tủi thân rồi giận anh rồi.

\- Được rồi, để Linh Đan gọt cho, cậu ấy muốn gọt cho cậu ăn mà.

Anh lấy lại đồ từ tay cô đưa cho Linh Đan, sau đó nắm lấy tay con bé di chuyển dao từng chút một.

Nhìn cái cảnh này ngứa mắt thật. Khóe môi Thiên Vương giật giật, cái kiểu này mà cũng nghĩ ra được. Ừ, so với Chấn Phong hắn thua kém hơn 3000 lần. Hắn sẽ cố gắng.

\_\_\_\_còn\_\_\_\_
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.