\#35
Cô không phản kháng không phải vì đồng ý để hắn làm càn mà là cả người đều đau, chỉ cần cử động nhẹ đã tưởng chừng như gãy xương rồi. Cô vẫn lạnh băng, chẳng để lộ chút quan tâm gì đến hắn, nhắm mắt lại thở đều đều.
Hắn mỉm cười :
\- Không phản kháng tức là đồng ý nhé.
Hắn quay ra nhìn cửa phòng để chắc chắn nó đã được khóa kín, cô nằm ở phòng đơn, trong phòng chỉ có hắn và cô nhưng hắn cũng không thể lơ là, hắn đứng dậy kéo kín rèm cửa sổ.
Hắn đứng, cúi xuống tháo từng chiếc cúc áo rành cho bệnh nhân của cô ra. Áo này quá rộng so với thân hình của cô nên không mặc áo ngực cũng khó lòng nhận ra. Hắn tháo khá dễ dàng, chưa động đến một sợi lông của cô. Từng nút áo rời khỏi khuy là từng tấc da thịt hiện ra, yết hầu hắn không nhịn được mà chuyển động liên tục.
Tim cô đập nhanh hơn bình thường.
Cúc áo được tháo hết, hắn banh chiếc áo ra làm hai bên. Luồng khí lạnh tiếp xúc vào da khiến cô hơi dùng mình, da gà nổi lên ở hai cánh tay, lông tơ cũng dựng lên. Hắn nhìn, nhíu mày, thật xót! Thân trên của cô không còn trắng trẻo nuột nà nữa, có điểm đầy vết cắn, bầm tím, sưng đỏ. Hai bên eo chi chít vết đỏ thừa biết đêm qua hắn mạnh tay như thế nào. Hắn nghiến răng, trong lòng không khỏi tự trách mình. Nếu ba mẹ cô nhìn thấy bộ dạng thật sau lớp vải của cô như thế này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-bo-anh/2913934/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.