#14
Cô đã nghe thấy có tiếng người phát hiện, còn hắn thì chưa, hắn đắm chìm trong nụ hôn này. Tay cô bị hắn giữ, không thể đánh hắn. Cô giơ chân lên, huých đầu gối thẳng vào hạ bộ của hắn, rất mạnh.
Hắn đau đớn, gầm lên một tiếng. Hắn buông cô ra, quỵ người xuống ôm lấy vật nhạy cảm đang bị thương của mình.
Do cô không có kĩ thuật hôn nên bờ môi sưng, dính đầy nước. Cổ tay có vết hằn đỏ, đau rát.
Cô nhìn sang cái người kia, đây là Linh Đan, hai má con bé đỏ bừng bừng, đôi mắt sáng long lanh.
Cô nhíu chặt mày, chưa biết nên nói gì.
- Lại là cậu sao?
Hắn nói bằng giọng bực mình, tại sao lần nào cũng bị Linh Đan phá thế này.
Linh Đan hơi hoảng, nhưng con bé cố gắng lấy lại sự bình tĩnh :
- Thiên Nhi, Thiên Vương, hai cậu làm cái gì thế?
- Không nhìn thấy à, tôi chỉ giúp lớp trưởng đánh răng súc miệng buổi sáng, tiện ăn cháo lưỡi luôn thôi.
Hắn bực mình trả lời.
Cô đờ người. Haha, giúp? Đánh răng? Súc miệng? Ăn cháo? Hắn tưởng con nhóc này ngu thế sao?
Nhưng cô cũng không nói gì, im lặng chờ diễn biến tiếp theo của câu chuyện.
Hắn vẫn tiếc nụ hôn, nên rất tức giận vì bị phá.
Linh Đan gật gật đầu. À! Thì ra là vậy, hôn cũng có thể no sao? Cũng có thể đánh răng cơ á? Uầy, vậy sáng sớm chỉ cần bảo lớp trưởng giúp mình như vậy là mình đỡ phải đánh răng rồi, lại còn được no chứ.
Nghĩ là làm, con bé Linh Đan đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-bo-anh/151955/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.