Dục Nam vội vàng quay về nhà Diệp Mi. Căn nhà tối om, người hầu cũng chẳng thấy ai. Anh vội vàng đi xem từng phòng. Không một bóng người. Căn nhà như bị bỏ chống. Bất giác, anh rùng mình mấy cái. Cái nghĩ Diệp Mi lại một lần nữa bỏ đi như bóp ngạt trái tim anh.
Dục Nam vội vàng lấy điện thoại gọi Diệp Mi. Cô không thưa máy. Anh lại gọi tiếp cho Dục Khiêm. Sau ba hồi chuông, tiếng a lô của Dục Khiêm khiến anh thả lòng mọi dây thần kinh.
"Có việc gì không?"
"Mẹ con đang ở đâu?"
"Con không biết. Con đang đi shopping với cô Dục Nhi. Mẹ chuyện gì không sao?"
"À không. Bố chỉ hỏi thế thôi. Đi đường nhớ cẩn thận."
Đầu dây bên kia "ukm" một tiếng rồi tắt máy. Anh lo lắng ra ngoài.
"Thưa lão đại có gì sai bảo?"
Dục Nam một tay lái xe, một tay cầm điện thoại gọi cho Hùng Kiện.
"Tìm vị trí của Diệp Mi."
"Dạ vâng."
Hai bên cùng dập máy một lúc.
Chỉ mấy giây sau, một tin nhắn được gửi đến điện thoại của Dục Nam.
Khoa phụ sản, bệnh viện Long Vĩ.
Hùng Kiện
Dục Nam đọc lướt nhanh qua địa chỉ rồi ấn chân ga phóng rồ lên.
Nếu không có truyện gì, cô đến khoa phụ sản làm gì chứ. Anh không muốn nghĩ đến nhưng đây rất có thể là sự thật. Cô, đi phá thai. Cô muốn giết đi mầm kết tinh giữa hai người, cũng coi như đã cắt đứt tình yêu của họ.
Càng nghĩ, lực ấn chân ga của anh càng mạng. Chiếc xe lao thục mạng trên đường.
Chiếc xe dừng khựng lại trước cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-bat-toi-yeu-em/1521506/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.