Diệp Mi quay về biệt thự, liền thấy Dục Nam và Dục Nhi đang nhàn hạ ngồi uống trà.
"Sao rồi?"
Dục Nhi lười nhác liếc mắt lên.
"Chị phạt nó. 1 tháng ăn cháo, không đụng vào súng ống."
Cả hai người khi nghe vậy cũng gật đầu đồng tình. Dục Khiêm vừa vặn lúc đó cũng bước vào.
"Mọi người thật quá đáng mà. Hùa với nhau phạt con."
Dục Khiêm giận đỏ lựng cả mặt, đi thẳng lên trên tầng.
Diệp Mi cũng chẳng cản hay dỗ dành. Cô ngồi xuống cạnh Dục Nam.
"Chị Diệp Mi, đó là mẹ chị thật sao?"
Diệp Mi uống ngụm trà, gật đầu. Cô không hối tiếc về hành động đó của mình. Cô thuộc loại người chỉ đau khổ nhất thời. Sau đó cũng chẳng muốn giữ mãi. Cô yêu mẹ nhưng bà thực sự đã xa ngã, bà lừa dối hai bố con cô. Bà muốn trả thù bằng mọi giá. Điều cô không muốn nói nhất chính là mẹ cô, Thiều Đan Diệp, lấy con gái bà ra để làm vũ khí cho chính bà. Cô không khác gì món đồ để bà ấy lợi dụng trong suốt mấy năm qua.
"Dục Nam, anh biết trước đúng không?"
Dục Nam im lặng thay cho câu trả lời "có". Diệp Mi có chút giận giữ nhìn anh.
"Sao anh không nói cho em?"
Dục Nam đứng phắt dậy nhìn cô.
"Em giấu anh, tự ý làm mọi chuyện. Chẳng phải em lúc đầu định giết anh sao!? Em còn muốn chất vấn anh. Anh không có nghĩa vụ gì phải nói cho em khi chính bản thân em cũng giấu giếm."
Dục Nam giận giữ bước ra ngoài. Một lúc sau, tiếng động cơ xe liền truyền đến.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-bat-toi-yeu-em/1521493/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.