"Em nói đi, tôi nghe."
Cả cơ thể Dục Nam bỗng căng cứng lên. Hắn tôn trọng lựa chọn của cô. Nhưng ít ra thì vẫn còn hy vọng mà, phải không?
"Dục Nam à, em rất hiểu ý anh. Anh muốn một gia đình. Một người vợ, một đứa con. Anh tìm kiếm một mái ấm. Nhưng..."
Chưa nghe cô nói hết câu, Dục Nam đã mất kiên nhẫn mà đứng lên. Khuôn mặt hắn lạnh đến mức khiến Diệp Mi cũng phải co rúm lại.
"Em không cần nói nữa, anh hiểu ý em. Đi đi, sống cuộc sống của em. Hứa với anh, chăm lo cho con của chúng ta thật tốt. Được chứ? Anh sẽ không gặp lại em nữa."
Dục Nam đứng quay lưng lại với Diệp Mi. Nhưng sự cô đơn in rõ trên tấm lưng anh. Cô mím môi lại. Bỗng Diệp Mi đứng dậy tiến về phía Dục Nam. Hắn chưa biết gì đã bị cô ôm chầm lấy từ đằng sau.
"Anh thực sự hiểu em sao?"
Dục Nam vẫn lặng thinh đứng đó, hắn coi đó là lời từ biệt.
"Nhưng...em muốn sự tự do của mình. Em đồng ý, xây dựng một gia đình với anh...."
Chưa nói hết, cô lại bị Dục Nam ngắt lời. Hắn ôm chầm lấy đè cô xuống giường hôn ngấu nghiến. Cô nói không sai mà, họ nói chuyện không quá nổi 2 phút!!!
"Buông em ra, em còn chưa nói hết."
Hắn cưng chiều, để cô ngồi trong lòng.
"Em muốn gì anh cho hết."
Diệp Mi cười tà mị, tranh thủ trêu anh tí vậy, cô là người thù dai đó nha.
"Được thôi, anh nói đấy nhá. Em muốn 50% cổ phần của Quan thị, 2 lô hàng vũ khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-bat-toi-yeu-em/1521463/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.