Hàn Nhất Nhất thầm nghĩ, cô có lẽ nên nói sự thật với anh, vì một phần cô tin tưởng anh mà cũng do một phần có lẽ Âu Dương Tề Minh có thể giải đáp thắc mắc mà đã xảy ra trong đầu cô từ lâu.
Cô nhìn Kim Dạ lại nhìn Âu Dương Tề Minh, nói: " Em có chút chuyện muốn hỏi anh ấy, đợi em một lát."
Sau đó kéo Âu Dương Tề Minh đi tới quán cà phê gần đó. Ngồi xuống, chưa đợi Hàn Nhất Nhất nói, Âu Dương Tề Minh hỏi cô.
" Em sống lại?"
Hàn Nhất Nhất lắc đầu, nói với anh: " Anh hai biết trọng sinh không?"
" Không lẽ em trọng sinh?"
Âu Dương Tề Minh quả nhiên không phụ thuộc lòng cô, rất lợi hại, cô lại nói tiếp: " Em muốn hỏi anh việc này, anh có biết ba mẹ chúng ta có đứa chị em nào với em không?"
Anh trầm ngâm như suy nghĩ việc gì đó, nhưng vẫn thành thật nói: " Có, là chị song sinh của em, nhưng nghe ba mẹ nói em ấy đã mất lúc mới sinh ra rồi."
Nghe vậy, cô suy nghĩ sâu xa, mặc dù người ngoài nhìn cô còn trẻ người non dạ nhưng đối với việc này không thể suy nghĩ thu hẹp được.
Cà phê được đưa ra, Hàn Nhất Nhất nhìn cốc cà phê hồi lâu thì nói với anh: " Em nghĩ.. có người nhúng tay phía sau chẳng hạn?"
Âu Dương Tề Minh cũng đã nghĩ đến việc này, suy nghĩ một hồi lại hỏi cô.
" Em muốn ba mẹ biết việc này không?"
Cô lắc đầu: " Tìm ra kẻ đứng sau đã, lúc đó hẵng nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-anh-chiu-khong-noi/1719514/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.