🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Kim gia gia nhìn xe chở Kim Dạ rời đi, ông nhìn bầu trời đã dần dần tối rồi nói chỉ có hai người nghe với quản gia.

" Ông Lao, ông nghĩ có nên nói với thằng nhóc Dạ Dạ không?"

Quản gia Lao suy tư vài phút, vừa đỡ Kim gia gia vào nhà lại nói với ông.

" Kim gia gia, nếu người muốn nói thì cứ nói, tôi cũng không biết nên trả lời như thế nào. "

Nghe quản gia Lao trả lời, Kim Đức Viễn rơi vào trầm tư. Kim Đức Viễn biết từ lúc Kim Dạ bị ba mẹ ruột của mình bỏ rơi đã không còn tin tưởng ai được nữa.

Lúc ông đến cô nhi viện đón Kim Dạ về Kim Đức Viễn thấy anh đã không bao giờ trở về dáng vẻ ngây ngô như bao đứa trẻ khác nữa mà trở nên lạnh lùng, ít nói hơn.

Nếu ông không bị bệnh phải đi điều trị rồi hồi phục tận 5 năm thì Kim Dạ cũng không đến nông nỗi này rồi. Kim Đức Viễn thở dài, quản gia Lao nhìn Kim gia gia tự trách mình thì đứng bên cạnh ông cũng thở dài.

Trên xe, Kim Dạ nghe tiếng chuông tin nhắn đến từ điện thoại, hắn mở máy ra thấy dòng tin nhắn của cô.

[ " Ừm. _Bầu trời

Anh làm gì đó. _Nhất Nhất

Nhắn tin với em. _Bầu trời

*icon _Nhất Nhất

Còn em. _Bầu trời

Nhớ anh. _Nhất Nhất " ]

Mặc dù tin nhắn hai người ít ỏi đến đáng thương nhưng khi Kim Dạ nhìn tin nhắn của Âu Dương Nhất Nhất gửi tới, nhất thời ngạc nhiên cùng vui mừng. Có trời mới biết hắn ngạc nhiên đến bao

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-anh-chiu-khong-noi/1719496/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đừng, Anh Chịu Không Nổi!
Chương 4: Hiểu Nhầm 1
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.