Nguyên Tĩnh Vũ nặng nề phất ống tay áo đi về phía Phật Đường hậu hoa viênvương phủ. Có lẽ là bởi vì đả kích vì ba hài tử đều chết non, vương phiGiản thị mấy năm gần đây dốc lòng hướng Phật, chỉ hy vọng Bồ Tát phù hộhắn sớm ngày có con nối dòng. Nhưng, ai...... Có nhiều nữ nhân như vậyđể làm gì? Nhìn họ tranh đấu gay gắt đùa bỡn âm mưu như thế nào sao? Nếu nói là con cháu, nhìn những cặp phu thê bình thường nghèo khó kia, nhàai mà chẳng có con đàn cháu đống chứ? Mặc dù hắn không nói rõ, nhưngnàng cũng trông coi trong vương phủ đã nhiều năm như vậy, làm sao màkhông hiểu được? Tại sao hắn có nhiều hài tử như vậy luôn không thể nuôi lớn? Chẳng lẽ nàng quả thực cho là bị nguyền rủa? Nếu vấn đề này khônggiải trừ hoàn toàn, tìm nữ nhân sanh con để làm gì?
Mặc dù như thế, hắn vẫn khẩn cấp hi vọng có một nhi tử, Dụ Dương cần mộtngười thừa kế. Về phần mẹ của đứa bé, nếu có thể lựa chọn, hắn hi vọngnàng ít nhất cũng nên là thông tuệ và kiên cường. Mình thuở còn niênthiếu đã chịu biết bao đau khổ, không có cần thiết để cho của mình contrai nếm một lần nữa.
Trong Phật Đường, Giản vương phi thành kính gõ mõ. Ở bên người nàng, mộtthiếu phụ xinh đẹp tuổi còn trẻ cầm trong tay một chuỗi Phật châu đanghọc niệm kinh.
Nguyên Tĩnh Vũ không cho gia nhân thông báo, lặng lẽ đi vào. Ở cửa sổ, hắn ngẩn ra.
Cô gái bên cạnh Vương phi kia hắn không từng gặp qua, nhìn ăn mặc lạikhông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/due-man-hoang-quy-phi/49873/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.