Một tháng trôi qua, cũng gần qua năm mới, thương thế Khinh Nhan cũng dầntốt lên, nội lực cũng khôi phục một hai phần. Nhưng Nguyên Tĩnh Vũ vẫncẩn thận như cũ, nói do nàng lần này nguyên khí tổn thương nặng, thânthể yếu ớt, không cẩn thận sẽ lại ngã bệnh, vẫn khắp nơi hạn chế hoạtđộng của nàng.
Ngày hai mươi sáu tháng chạp, bắt đầu bằng một trận tuyết lớn nhất từ trướctới nay, đến ngày thứ hai vẫn không có dấu hiệu ngừng nghỉ. Dịch KhinhNhan bị Nguyên Tĩnh Vũ ra lệnh cấm túc, không cho nàng ra khỏi cửa. Cũng may thương thế mấy ngày nay dần khôi phục, hắn cũng không miễn cưỡngnàng mỗi ngày đều sống trong ngực hắn nữa. Hắn giúp nàng chuẩn bị làm ấm giường, trải lên một lớp bông thật dày, phía trên khoác thêm cái thảmlông dê màu trắng, đắp lên nàng còn có cái áo choàng lông chồn màu tíanữa, một chút cũng không thấy lạnh.
Buổi sáng ngày hai mươi bảy, nàng lẳng lặng xem sách một hồi, thấy không cógì thú vị, liền muốn qua chỗ Nguyên Tĩnh Vũ một chút, nói không chừng có thể giúp hắn, ít nhất cũng có người nói chuyện đi! Tính toán ngày Lâmsư huynh thông qua khảo nghiệm ám vệ cũng nên kết thúc rồi? Chẳng lẽhuynh ấy bị khảo nghiệm đến trọng thương? Cũng không biết tình huốngPhượng sư đệ như thế nao, hắn còn phải cấm bế nửa năm! Có nên dùng đặcquyền của các chủ thả hắn ra trước không? Sư phụ bế quan mấy tháng,không biết đã luyện được đến thế nào?
Đang suy nghĩ mông lung, Tử Ngọc đi vào bẩm báo nói vương phi đến. Mấy ngàytrước, nàng lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/due-man-hoang-quy-phi/2492104/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.