"Tôi hiểu anh đang muốn nói gì. Tại sao xác một người tự tử bằng thuốc ngủ lại xuất hiện trong hồ?" Tối hôm qua Phó Diễm đã nghĩ tới điều này rất lâu: "Cái người đó chúng ta tạm gọi là kẻ trợ giúp, hắn ta kéo xác xuống hồ khiến người ngoài cuộc lầm tưởng đây là một vụ án mạng, kết hợp với internet tạo thế, lửa cháy thêm dầu, đem sự tình nháo lớn, đơn giản là muốn nói một vài chuyện không thể nói ra."
"Nếu cậu đã biết rồi, tại sao vẫn thuận theo tâm ý của kẻ đó?"
"Nếu hết thảy ngọn nguồn khiến Hà Thanh Miên tự sát là Chu Chính Đức, mọi chuyện đều dễ làm. Nhưng rõ ràng Chu Chính Đức chỉ là một phần của nguyên nhân. Hắn đang quan sát, hắn đang chờ đợi, và hắn đang cho những người đó một cơ hội để ăn năn, những người đó mới thật sự là người khiến cho Hà Thanh Miên nản lòng thoái chí."
Lâm Linh Linh đang pha cà phê, lặng lẽ nghe những lời này.
Ở trong đội hơn ba năm, cô vẫn luôn cho rằng Phó đội là người nói một không hai, sấm rền gió cuốn, tính tình táo báo, thật không ngờ tâm tư hắn lại tinh tế tỉ mỉ đến mức này. Rõ ràng có thể lấy tự sát đế két án, nhưng hắn cam nguyện đứng trên bờ vực của dư luận, trả lại cho người chết chân tướng sự thật.
Có lẽ là Hà Thanh Miên và Lâm Linh Linh có quá nhiều điểm giống nhau, Lâm Linh Linh khuấy cà phê, nước mắt vô thức rơi xuống...
Vạn Vân biết hắn ghét ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-vong-vo-mien-duc-vong-khong-ngu/2504477/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.