Thần tình yêu luôn trong nháy mắt người phàm tâm động, lén lút trộm đi của bọn họ hô hấp, phảng phất ám chỉ thế giới nam nữ, bọn họ chiếm được bảo vật vô hình trên đời, khó có thể nắm lấy đầy đủ cái trân quý.
Nguyễn Yến Hi đầu trống rỗng, linh hồn giống như con ngựa xổng chuồng, chỉ có thể chạy giữa không trung, ngay cả hô hấp đều bị trộm đi.
Hắc Thứ Khoan chưa bao giờ tin tưởng cái gọi là tình yêu, thần tình yêu đành phải tiến hành bắn thủng thật sâu, còn phải hao chút khí lực, nhưng nam nhân này, một khi đã tập trung mục tiêu, bất kể thủ đoạn gì cũng muốn đạt được, anh muốn trộm đi chim én nhỏ này, làm cho cô khoái hoạt bay về phía anh, thủ đoạn tất yếu là phải khiến cô vui vẻ tự nhiên đến với anh.
Anh lãnh huyết, trong ngoài đều là tâm kế, khi mục tiêu đã được xác định, hành động ngay lập tức, mọi mưu kế được sử dụng hết thảy, không có gì có thể nghi ngờ, con mồi sẽ nằm trong lòng bàn tay anh.
Anh chính là người làm đến nơi đến chốn, thực sự là một người làm ăn. Trong nháy mắt hô hấp bị hỗn loạn kia, chính là di chứng của việc hôn môi chuyên tâm, là người lãnh đạo tập đòan có sóng to gió lớn nào chưa trải qua, là đứa con cả của Hắc gia giảo hoạt vô tình nhất, sao lại bởi vì một chút hô hấp không thuận mà làm loạn trận tuyến?
Lại nâng lên khuôn mặt hồng hồng như quả đào kia, khóa miệng Hắc Thứ Khoan chứa ý cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-vong-doc-chiem-cua-ma-vuong/123958/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.